Một lần là ở trong Tuyết Lâm, lần đầu gặp Arthur, biết được chân tướng gen của Bạc Hạc Hiên đã được cải tạo, cô ngủ trong lều đến chín mười giờ.
Còn một lần nữa, chính là hôm nay.
Cô ngủ quên trong thế giới của Bạc Hạc Hiên, ngủ một giấc thật sâu, trong căn phòng tràn ngập hơi thở của anh, ấm áp đến mức không muốn mở mắt.
Nếu không phải Khương Tử Mặc gọi điện tới, thì chắc cô vẫn nằm lì trong chăn.
“Tiểu Man, em chạy đi đâu rồi?” Giọng nói của Khương Tử Mặc đầy vẻ căng thẳng.
“Hả?” Giọng nói của Khương Mạn vẫn còn đang ngái ngủ, “Em ở tầng hầm hai...”
Khương Tử Mặc thở phào nhẹ nhõm, anh ấy đợi đến buổi trưa cũng không thấy Khương Mạn ra, đi tới cửa phòng mới phát hiện cô không ở trong phòng, lại tìm khắp một vòng quanh biệt thự.
Tuy là Arthur bảo anh ấy đừng lo lắng, nhưng anh vẫn không yên tâm nổi. Chỉ sợ lại không thấy em gái đâu nữa.
“Em lên ngay đây.”
Khương Mạn nói xong thì từ trên giường bò xuống, vừa nhìn đồng hồ, ai ya! Một giờ chiều rồi!
Chiếc giường này của Bạc Hạc Hiên có tẩm thuốc ngủ sao? Thật khiến người ta không muốn tỉnh lại.
“Hôm qua mình ngủ quên từ lúc nào vậy nhỉ?”
Khương Mạn làu bàu bước ra cửa, nhìn điện thoại, video tắt lúc nào cô cũng không biết.
Tối qua cô và Bạc Hạc Hiên vậy mà lại nói chuyện qua video những năm tiếng đồng hồ. Cũng tức là, ít nhất là bốn giờ sáng anh ấy mới tắt video!
Tin nhắn mới nhất là anh ấy nhắn lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611706/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.