Chết online không đáng sợ, đáng sợ là chuyện này không thể cứ thế mà trôi qua được rồi!
Cái đêm bị ảo giác do nấm độc đó là nỗi đau mà Khương Mạn không muốn nhớ lại, mỗi lần nhớ lại là ngứa ngáy khắp người, chỉ muốn đào một cái lỗ để chui xuống.
Cũng may mà con số người chứng kiến ít ỏi, lại đều là những người có nhân phẩm tốt, hoặc là e ngại vũ lực của võ thần là cô đây, cho nên không dám nhắc lại chuyện cũ.
Nhưng mà……
Nhưng mà……
Tại sao?
Anh tư lại biết?
“Bánh crepe? Đó là cái gì? Ngon lắm sao?”
Trong ánh mắt Khương Mạn toát ra vẻ ngây thơ vô tội, ngơ ngác mà tò mò.
Khương Tử Mặc im lặng.
Lẽ nào……giấc mơ trước đó của anh ấy chỉ là một cơn ‘ác mộng’ không hề có liên quan gì hay sao?
Sau khi anh ấy và Khương Mạn nhìn nhau ba giây, liền chắc chắn như đinh đóng cột: Chỉ e là những chuyện anh nhìn thấy trong giấc mơ đó đã từng xảy ra rồi ……
Khương Mạn nhìn sắc mặt của anh ấy, hụt hẫng che mặt, "Diễn xuất của em tệ như vậy sao?"
“Xem ra chuyện năm đó xảy ra trong căn biệt thự này hẳn là rất đặc sắc.”
Khương Mạn cười khổ: “Thế anh tư rốt cuộc là làm sao mà biết được vậy?”
“Từng mơ thấy.” Khương Tử Mặc thành thật trả lời: “Nhưng giấc mơ đó rất mơ hồ, anh chỉ nhớ căn biệt thự này, còn có những âm thanh.... rất kỳ quái.”
Khương Mạn thở phào.
Chỉ có âm thanh
Vậy còn đỡ, vậy còn đỡ……
Nhưng mà, biểu cảm của Khương Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611662/chuong-703.html