“Sao tôi thấy bài hát này cứ giống như một lời từ biết vậy, không phải chứ…..”
Người hâm mộ bắt đầu thảo luận, nhiều người đã sụt sịt khóc thành tiếng. Họ hò reo cái tên Nine.
Khương Tử Mặc trên sân khấu lại làm động tác im lặng. 100.000 khán giả phía dưới lập tức im lặng.
Khi đoạn nhạc mở đầu vang lên, khán đài tối đen như mực, một chùm sáng từ trên cao rọi xuống, bóng hình cô độc đứng trong chùm ánh sáng, âm thanh cất lên:
“Băng tuyết biến thành gai nhọn, núi sông chảy dài bao lấy anh và em
Anh ở bên này đưa mắt nhìn dòng máu đã nguội lạnh, em vẫn kiên cường tới phút cuối
Đập vỡ vách ngăn vô hình này, làm sao để chuyển nghịch thời khắc tàn nhẫn này, làm sao để thoát khỏi cơn ác mộng
Rất muốn rất muốn……”
Tiểu Man, anh muốn tới thế giới nơi em sống.
m thanh của Khương Tử Mặc khô khốc, giống như lời lẩm bẩm yếu ớt. Đột nhiên đèn bật sáng, cả sân khấu như bừng lên những tiếng gọi, bọn họ nhìn thấy những thảm cỏ xanh mướt xung quanh sân khấu, đó không phải là hiệu ứng ảo, như là chuyển cả thiên nhiên xanh mướt vào trong buổi nhạc hội này.
Khương Tử Mặc đứng ở giữa, quần áo màu trắng, nhìn như một bức tranh sơn dầu nghệ thuật. Giọng hát của anh ấy thay đổi, giống như muốn phát huy hết khả năng của bản thân. Nhưng giai điệu ở đoạn này lại vô cùng dịu dàng.
“Anh chả còn gì lưu luyến với thế giới này
Muốn đưa em tới một nơi xa xôi
Anh đưa em đi ngắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611644/chuong-685.html