Khương Mạn vừa định nói, ngón trỏ của anh áp lên môi cô, anh dùng đầu lưỡi li3m răng hàm sau, khóe miệng nhếch lên: "Em không cần trả lời nữa, mấy chữ đó anh không muốn nghe."
Bạc Hạc Hiên đoán rằng cô sẽ thốt ra những từ "anh nghĩ nhiều quá rồi".
Khương Mạn chớp mắt để thể hiện mình đã hiểu rồi, sau đó cô giơ ngón tay cái lên. Không hổ là Bạc Yêu Nhi, rất linh hoạt, thậm chí còn không cho cô cơ hội tấn công anh.
Lúc này, Arthur ho khan một tiếng, phía cầu thang có tiếng động hình như có người đang đi lên.
Khương Mạn đẩy anh ra, hai người giữ khoảng cách hợp lý.
Đúng lúc này, có người từ dưới đi lên, một tay đối phương cầm điện thoại, tay còn lại xách một túi xiên lớn nóng hổi. Đó là Tự Thiên Sách
“Anh Tự?” Khương Mạn gọi, mắt nhìn vào cái túi lớn trong tay anh ta, vô thức nuốt nước miếng.
"Tiểu Mạn? Hiên Hiên? Ồ, Arthur cũng ở đây à!"
Arthur liếc anh ta một cái, nắm chặt lấy mặt nạ và trốn ở sau lưng Khương Mạn.
Khi nghe cách gọi “ Hiên Hiên” đó Bạc Hạc Hiên làm như không nghe thấy. Anh nhìn thấy Khương Mạn đang lén nuốt nước miếng, khóe môi không khỏi giật giật.
Khương Mạn nuốt nước miếng: "Anh Tự, đồ ăn đêm của anh thơm quá, anh mua ở đâu vậy?"
“Là quán thịt nướng ở lối vào thị trấn đó.” Tự Thiên Sách nói: “Bên ngoài lạnh quá, anh phải năn nỉ mãi ông chủ mới nướng cho đấy. Lúc quay lại đã thấy các cửa hàng xung quanh đều đóng cửa hết rồi.”
Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611597/chuong-638.html