Nụ cười trên mặt Lan Quy biến mất, hắn đột nhiên đứng lên, một cái bóng cao lớn che khuất Bất Ly. Sau khi thở vài hơi, khóe miệng hắn giật giật, xoay người trở lại bên bàn, hắn rút ra một thanh Đường đao, sải bước về phía Tôn hoàng hậu, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.
"Thân là hoàng hậu mà làm loạn hoàng cung, ngoại tình, đáng chết!"
Lan Quy lúc này bạo ngược như ác ma, tâm trạng khó đoán như quỷ!
Một bóng người đột nhiên bước tới, Bất Ly ngẩng đầu nhìn hắn, nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Có thú vị không?"
Lan Quy nhướng mày, sát khí trên người tiêu tan như thủy triều xuống, nụ cười khó đoán lại hiện trên khóe môi.
"Cuối cùng ngươi cũng không gọi ta là Bệ hạ nữa rồi?"
Mắt Bất Ly run lên, chậm rãi cúi đầu xuống.
Lan Quy hít nhẹ một hơi, ý cười trong mắt biến mất, vẻ mặt lại trở nên tinh quái, buồn chán nói: "Thật sự rất nhàm chán."
"Ném Tôn hoàng hậu và gian phu vào bạo thất."
Lan Quy uể oải nói, trước khi Tôn hoàng hậu bị lôi đi, hắn ném vào tay nàng ta một con dao găm, giọng nói dịu dàng đến mức khiến người ta lạnh sống lưng:
"Nếu ngươi bằng lòng tự tay gi3t chết gian phu của mình và sống sót sau bảy ngày trong bạo thất, trẫm sẽ vẫn coi ngươi như hoàng hậu của mình và bảo đảm trên dưới Tôn gia nhà người nhiều đời không phải lo cơm ăn áo mặc."
Khoảnh khắc đó, đôi mắt của Tôn hoàng hậu như có hy vọng trở lại. Vì miệng của nàng ta đã bị bịt lại nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611513/chuong-554.html