"Anh có biết đó là nơi nào không? Anh có biết một đứa trẻ mồ côi như con bé làm thế nào để có thể trốn thoát khỏi những kẻ hành quyết không?"
"Con bé đã phải chịu bao nhiêu vết thương, gãy bao nhiêu cái xương! Nó đã phải đối mặt với những tình thế không lối thoát bao nhiêu lần! Có ai biết không?!"
"Em đã thấy hết rồi...... Anh hai...... Em thật sự đã nhìn thấy...... Em sắp không thể chịu được nữa rồi..."
Ở đầu bên kia, chàng trai trẻ hét lên một cách cuồng loạn.
"Nhưng tại sao... tại sao tất cả các anh đều không muốn tin em!"
Trong lòng Khương Vân Sênh vô cùng bất lực. Anh ta không nên thuyết phục như thế nào, cũng không biết phải phản bác như thế nào.
Mọi người trong Lanscelot đều biết rằng Khương Tử Mặc là một người điên, từ nhỏ đến lớn anh ta đã nói rằng em gái mình sống đang ở một thế giới khác. Không phải là Khương Tử Mặc không muốn tìm em gái mình mà là anh ta tin chắc rằng em gái mình đã không còn trên cõi đời này nữa!
Đầu dây bên kia, anh ta dần dần bình tĩnh lại nhưng có vẻ giống như thờ ơ hơn là bình tĩnh.
"Thôi, dù sao bây giờ nói gì cũng đã muộn rồi."
"Sau này các anh muốn làm gì thì làm. Muốn đưa người giả mạo đó về nhà thì cứ đưa về, nhưng các anh đừng bao giờ mong em chấp nhận cô ta!"
"Gần đây đừng liên lạc với em nữa, em rất bận."
Khương Vân Sênh nhận thấy có gì đó không ổn: "Em định làm gì?"
Khương Tử Mặc cười lạnh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611464/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.