Bạc Hạc Hiên nói một hồi mới dừng lại: "Cậu có hiểu không?"
Mặt Khương Nhuệ Trạch thừ ra.
( ̄ △  ̄;)???
Bạc Hạc Hiên nhìn anh ta một lượt từ trên xuống dưới, lễ phép cười:
"Đại học Đế Quốc có kỳ thi đại học dành cho người trưởng thành, cậu có thể tìm hiểu một chút."
Sau khi nhận được tin nhắn WeChat của Bạc Hạc Hiên, Khương Mạn đã bật dậy. Cô cũng biết rằng Khương Nhuệ Trạch qua đây rồi, khi cô vừa thay quần áo xong thì chuông cửa vang lên.
Khương Nhuệ Trạch vội vàng vào cửa, đặt bữa sáng lên bàn, kéo tay Khương Mạn, nhìn từ trên xuống dưới vài lần.
"Em gái, em không sao chứ, lão Hiên không làm gì em đúng không?"
"Em thì có thể có chuyện gì được?"
Cô hất tay anh ta ra rồi đi tới bên cạnh để ăn sáng: "Anh ấy mua à? Anh ấy bảo anh mang lên à?"
Khương Nhuệ Trạch không muốn trả lời: "Không phải anh từng nhắc nhở em rồi sao? Con gái ở một mình rất nguy hiểm, sao em có thể để cậu ta qua đêm ở đây?"
"Ngộ nhỡ cậu ta có suy nghĩ bậy bạ gì thì sao..."
Khương Mạn đang ăn bánh bao, liếc mắt nhìn đối phương, cô có cảm giác chột dạ một cách kỳ lạ.
Cô thực sự muốn nói...anh... e là anh nói ngược rồi...
Rõ ràng cô mới là phần tử nguy hiểm, được chứ? Bạc Yêu Nhi ở trước mặt cô, vô cùng đẹp, đừng nói là nhìn, nghĩ cô còn không dám tới! Một khi nghĩ tới lại sợ dopamine mất kiểm soát. Ôi trời, sẽ phạt tù thấp nhất ba năm và cao nhất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611459/chuong-500.html