Cô uống một ngụm nước nóng, nhiệt độ vừa phải, không bị bỏng miệng.
Bạc Hạc Hiên nghiêng đầu nhìn cô, một tay khác chống cằm, ý cười trên mặt không giảm.
Khương Mạn gương mặt bình tĩnh, chỉ có hơi thở là hơi rối loạn.
Cô đặt cốc nước xuống, hít sâu một hơi, nói thẳng vào vấn đề: “Đại Ngọc có phải là bán đứng tôi rồi không?”
Bạc Hạc Hiên nụ cười càng đậm hơi, cố ý giả bộ thắc mắc nói: “Bán cái gì?”
“Kỹ năng diễn xuất của anh có chút tụt giảm rồi đấy.” Khương Mạn cắn chặt răng.
Bạc Hạc Hiên nhịn cười nói: “Cô ấy mật báo tin tức, nếu như tôi không chút do dự mà bán đứng cô ấy, thì chẳng phải là hơi thiếu nghĩa khí rồi hay sao.”
Khương Mạn trợn trắng mắt. Lại uống một ngụm nước to.
Tôn Đại Ngọc cô là đồ quỷ bán đứng anh em!
“Xấu hổ rồi à?” Tiếng người đàn ông vang lên bên tai trầm thấp.
Làm tai của Khương Mạn nóng bừng.
Cô vô thức rụt người ra sau, lại chợt cảm thấy bản thân không được hèn yếu như thế, lập tức ngồi thẳng dậy, nghiêm túc, thẳng thắn nhìn Bạc Hạc Hiên.
“Được rồi, nếu đã bại lộ rồi thì tôi cũng không giả vờ nữa.”
Dáng vẻ nghiêm túc này của cô lại khiến Bạc Hạc Hiên có chút ngạc nhiên.
Bất giác nhìn cái đầu bóng dầu của cô, chuẩn bị tâm lí nghe cô nói mấy câu kỳ quái.
Khương Mạn sắc mặt nghiêm túc: “Đều là người trưởng thành hơn hai mươi tuổi rồi, chúng ta cũng không cần tỏ vẻ giả dối làm gì.”
Bạc Hạc Hiên gật đầu, ngoắc tay.
Tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611449/chuong-490.html