Ba đứa nhỏ đều sửng sốt, cậu bé tóc húi cua nhếch miệng: "Bức tường này lâu năm rồi nên chất lượng không còn tốt nữa..."
"Công trình tồi tàn."
Khương Mạn: "???"
Cô li3m môi, ôi, cô không biết nên khen ba cậu học sinh cấp hai này thông minh hay là ngu ngốc nữa.
Cô nhìn bọn họ một lượt: "Các em đi tìm ma nữ áo đỏ à? Đã tìm được chưa?"
“Vẫn chưa!” Cậu bé mập nói: “Bọn em vừa vào đã bị ông bảo vệ tóm được, lại còn bị như kẻ trộm nữa!
Mắt cậu bé đầu húi cua sáng lên: "Chị ơi, không phải chị tới đây để bắt bọn em đó chứ? Chị sống trong khu đó mà không nghe tin đồn gì sao?"
Khương Mạn nhìn ba cậu bé nghĩ rằng bọn họ thiếu vài cuốn sách "3 năm cao khảo 5 năm mô phỏng" (sách mô phỏng đề thi đại học)
"Xã hội pháp quyền tin vào khoa học, chấm dứt mê tín dị đoan! Các em thề thốt, không có bằng chứng thì chị vẫn không tin."
"Ai nói bọn em không có bằng chứng!"
Cậu bé tóc húi cua nói: "Nhà em đối diện với khu chung cư này. Mấy ngày trước em đã tận mắt nhìn thấy ma nữ mặc đồ đỏ ở trên tầng thượng đang nói chuyện với chim!"
"Đúng rồi, mấy ngày nay có tin tức nói rằng con cú mèo trong vườn bách thú đã trốn khỏi đó. Em chắc chắn những con chim đó đều bị ma nữ này bắt đi rồi!"
Khương Mạn nhìn những cậu nhóc đó, chỉ muốn nói một câu: Em tin là thật à!
Quả nhiên, tư duy của kẻ thần kinh còn tốt hơn nhiều so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611443/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.