"Đến cô ấy mà cậu còn không biết, cậu đúng là đồ ngốc!"
"Ngày xưa có Lỗ Trí Thâm nhổ cây liễu thì ngày nay có Tôn Đại Ngọc leo núi ngắm sao Bắc Đẩu, cậu đã từng nghe nói chưa?"
Tề Tư Miểu hất cằm, giơ ngón tay cái lên: "Nữ thần của Đế Quốc chính là Tôn Đại Ngọc!"
Sau khi Khương Mạn giải quyết xong "chuyện lớn của đời mình" cô đã kéo Khương Nhuệ Trạch bỏ chạy. Đi được nửa đường thì dùng điện thoại của Khương Nhuệ Trạch để liên lạc với Tề Tư Miểu bảo anh ta xóa tất cả các video giám sát mà cô để lộ mặt. Việc cô đến và đi đều không được để lại dấu vết, đảm bảo bí mật, duy trì sự khiêm tốn!
Dù sao, trong bãi xe của Cyber cũng không có nhiều người nhìn thấy mặt của cô, sau khi được nhiều người chú ý thì cô luôn đội mũ bảo hiểm.
"Võ thần, em yên tâm đi! Anh đã xóa hết các video để đảm bảo không ai biết em là Đại Ma Vương!"
"Được rồi, cảm ơn nhé, hẹn gặp lại trong cuộc thi chính thức."
Khương Mạn cúp điện thoại, nhìn Khương Nhuệ Trạch đang vô cùng phấn kích bên cạnh, không khỏi dở khóc dở cười:
"Anh có đến nỗi phải vui như vậy không?"
"Không chỉ là vui mà còn tự hào!"
Khương Nhuệ Trạch vừa lái xe vừa hào hứng nói:
"Em gái, kỹ năng của em quả là đỉnh! Ha ha ha, sau này để xem lão Hiên còn kiêu ngạo được không, lần sau em giúp anh xử lý cậu ta đi."
Khương Mạn mỉm cười, vô thức hỏi: "Kỹ năng đua xe của anh ấy tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611431/chuong-472.html