(* xe Go-Kart là xe nhỏ chỉ có bốn bánh và động cơ, chỉ dùng để đua xe ở trường đua cỡ nhỏ.)
Mặc dù…….Tề Tư Miểu cảm thấy có thêm mình vào thì cũng vẫn sẽ thua thôi!
Còn Sở Thánh Kỳ đỗ bên vạch xuất phát có chút mất kiên nhẫn. Năm phút sau xe của Khương Mạn mới tới vạch xuất phát, tốc độ này……như là ốc sên bò vậy!
Sở Thánh Kỳ hạ kính xe xuống cao giọng nói: “Rốt cuộc có biết lái xe không, đang dạy lái xe đấy à?”
Trong xe khác, Tề Tư Miểu đầu đầy mồ hôi, không phải dạy lái xe thật đấy chứ……
Khương Mạn hạ kính xe xuống lễ phép gật đầu: “Đúng vậy.”
Sở Thánh Kỳ nghẹn một cục ở họng, nhìn cô ấy như nhìn một đứa điên!
Anh ta đập tay vào vô lăng lẩm bẩm chửi vài câu, kéo kính xe lên, trọng tài vào vị trí.
Khương Mạn cũng đóng cửa xe lại ngăn cách mọi tiếng ồn ở ngoài, Tề Tư Miểu đưa tay lau mồ hôi: “Bây giờ rút lui vẫn kịp đấy.”
“Đừng hoảng loạn.”
Khương Mạn vặn cổ, nhìn cờ hiệu trong tay trọng tài. Đôi mắt lưu ly sâu thẳm, như có một loại cảm xúc điên cuồng muốn lao ra ngoài.
Giây phút cờ hiệu được phất lên, xe của Sở Thánh Kỳ cũng lao vút đi. m thanh của động cơ phá vỡ bầu không khí, tiếng gầm rú vang lên, các cơ bắp như căng ra. Cô li3m đôi môi đỏ, giống như một nữ yêu rắn rết nhìn chằm chằm vào con mồi trong màn đêm đen.
Trò chơi, vừa mới bắt đầu thôi!
Xe của Sở Thánh Kỳ lao lên trước giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611422/chuong-463.html