Khương Nhuệ Trạch bĩu môi: "Quần bơi của anh màu đỏ."
Ánh mắt Khương Mạn chê bai nhìn anh ta: "Anh làm ảnh hướng đến công việc của bọn em rồi."
"Anh cũng không định lộ mặt đâu, không phải là em gái gọi anh ra sao..." Giọng điệu anh ta có chút ấm ức.
Nghe thấy tiếng "em gái" đó, khóe miệng Khương Mạn giật giật, có chút không thoải mái. Đặc biệt là dáng vẻ ấm ức hiện tại của Khương Nhuệ Trạch, rõ ràng anh ta là một con sói hoang mà giờ lại biến thành husky!
Khương Mạn xoa xoa thái dương: "Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, em nhớ cách anh giao tiếp với em không phải như thế này."
Chuyện đó anh ta còn không dám nhớ lại
Khương Nhuệ Trạch nhớ lại mình đã bán em gái để cầu vinh như thế nào, anh ta cảm thấy đầu gối mình như sắp bị mũi tên xuyên qua!
Anh ta trừng mắt nhìn Bạc Hạc Hiên: Tất cả là lỗi của cậu, đồ xấu xa!
Bạc ảnh đế tỏ vẻ thờ ơ và phớt lờ anh ta.
Ánh mắt Khương Mạn nhìn qua nhìn lại hai người, không biết đang suy nghĩ gì. Vẻ mặt cô thay đổi, li3m môi, nuốt nước miếng, không kìm được hít thở vài hơi. Cuối cùng, để giấu nỗi lòng của mình, cô hỏi một cách thận trọng:
"Vậy thì... có phải là do em... không hiểu chuyện không?"
Khương Nhuệ Trạch thở phào nhẹ nhõm, người như muốn lìa làm đôi, nhưng vẫn an ủi nói: "Em biết vậy là tốt rồi!" Em mau hiểu chuyện một chút, tránh xa tên Bạc lang sói này ra.
Bạc ảnh đế lại có một ngụ ý khác, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611402/chuong-443.html