Khương Mạn nhớ là hai loài này trong danh sách bảo vệ động vật.
“Đi! Đi mau! Mấy loại như chúng mày tao không mời nổi, phải chịu trách nhiệm pháp lý đó!”
Khương Mạn bày tư thế muốn đuổi chim.
Cú mèo: người phụ nữ này coi thường mấy con động vật được bảo vệ? cô đang phân biệt đối xử giai cấp đúng không?
Mời tới thì dễ tiến đi mới khó, Khương Mạn cuối cùng cũng không đuổi được hai vị trong danh sách bảo vệ này đi. Nếu có người thấy cảnh này nếu không bị doạ chạy mất dép thì cũng bị doạ sợ chết kiếp.
Vào giữa đêm, một người phụ nữ áo đỏ đứng trên đỉnh một toà nhà nói chuyện cùng một đàn chim.
“Chúng mày ăn của tao là phải làm việc cho tao, bây giờ là nhiệm vụ của bọn mày, giúp tao theo dõi mấy người này!”
Khương Mạn lấy điện thoại ra kéo từng tấm ảnh: Phong Lăng, Hoa Viện, Lý Vân, còn có cả ‘ông ngoại’ tốt của cô nữa……
“Nhìn chúng mày chắc là hiểu hết rồi chứ?”
“Ái dà làm tốt sau này sẽ có thưởng lớn, chăm chỉ làm việc đi! Đảm bảo chúng mày được ăn ngon toàn thân béo tốt!”
Khương Mạn dùng điều kiện vật chất mê hoặc cả đàn chim, chỉ dùng một gói bánh quy đã thâu tóm cả một đàn chim lớn. Phân công công việc cho bọn nó xong, dặn dò thời gian cho ăn rồi mới để bọn nó bay đi.
Gió đêm nổi lên, cô hít vào một hơi rùng mình lẩm bẩm, “Lạnh quá.”
Kéo chặt vạt áo khoác cô rụt đầu đi xuống lầu.
Lúc này ở toà nhà đối diện, một thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611393/chuong-434.html