Khương Mạn đang xem điện thoại, đột nhiên điện thoại cũng bị cướp nốt. Bạc Hạc Hiên vươn cánh tay dài ra, vòng tay qua ôm eo cô, kéo cô vào ngực mình. Khương Mạn hoang mang ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt sâu hút kia, nụ cười trên môi người đàn ông cũng có chút kỳ quái:
“Không phải muốn chơi à? tôi chơi cùng em tới cùng.”
“Không biết Khương tổng tài có chơi nổi không?”
(*Kabedon: Kabe là tường, don là từ tượng thanh của tiếng rầm khi đập vào tường. Tả tình huống một chàng trai đập tay vào tường ép lưng cô gái vào bức tường phía sau)
Đúng lúc này cửa mở ra. Cố Trầm dắt theo một chú chó đứng ở cửa nhìn hai người. Giọng điệu có vẻ đầy ẩn ý: “Hai vị……đang phân vai diễn?”
Hiển nhiên anh ta nghe được câu ‘Khương tổng tài’ ‘chơi cùng em’……
Khương Mạn đẩy nhẹ Bạc Hạc Hiên một cái, ánh mắt rơi vào chú chó ‘săn’ Cố Trầm đang dắt. Chỉ nhìn thấy một cái đầu xù và bộ lông mượt mà, dáng vẻ bất phàm cùng đôi mắt xanh biếc chứng minh cho dòng máu thuần chủng!
Khương Mạn mở mồm gọi một tiếng: “Yêu Nhi!”
Husky: “Gâu?”
Lúc này Cố Trầm tự nhiên có cảm giác u uất, anh nhìn sang Bạc Hạc hiên phát hiện ông chủ nhà mình vẫn rất bình thường, lòng còn thầm giơ ngón tay cái: Đúng là nhà tư bản Bạc ảnh đế. Ngài có bao giờ nghĩ tới có một ngày bản thân mình sẽ rơi vào kết cục này chưa?
Khương Man lại vỗ tay một cái gọi: “Yêu Nhi, lại đây!”
Cuối cùng con husky mới phản ứng, Cố Trầm còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611282/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.