Khương Mạn không có nhiều hành lý, vào lúc 1 giờ đêm liền trở thành tâm điểm của cái sân bay. Hết cách, ai bảo đi máy bay còn đem theo ngỗng.
Khương Vân Sênh không nhịn nổi nữa: “Tiểu Khương cô định nuôi con ngỗng này thành thú cưng thật à?”
Khương Mạn buột miệng: “Nuôi béo rồi thịt……” Nói xong mới nhớ tới lời thề của bản thân, khụ một tiếng: “Nói đùa thôi, ngỗng làm thú cưng……nghe cũng hay đấy, mà bây giờ cũng có người nuôi ngỗng làm thú cưng mà?”
Khương Vân Sênh bị cô trêu cho bật cười. Cảm thấy con ngỗng ngày sống nhiều lắm thêm 1 tuần nữa……
Anh ta ngẩng đầu nhìn về phía trước, ánh mắt hơi động. Khương Mạn cũng thuật thế nhìn theo thì thấy có mấy người vệ sĩ đang đợi ở cửa sân bay. Tóc vàng mắt xanh, còn có mấy người nước ngoài.
Khương Vân Sênh đi đến, đối phương nhận lấy hành lý của anh, thấp giọng nói mấy câu bằng tiếng Tây Ban Nha với Khương Vân Sênh. Chắc là nghĩ Khương Mạn không hiểu nên cũng không để ý tới cô.
“Tiểu Khương, trong nhà tôi có việc, chắc không đưa cô về được, cô có người đón chưa?”
“Có rồi, đạo diễn Khương cứ yên tâm.”
Khương Vân Sênh gật đầu, có chút không lỡ, dịu dàng nói với cô: “Mấy ngày nữa chúng ta gặp nhau, về nhà nhớ nghỉ ngơi đi.”
“Được.”
Khương Mạn tiễn anh ta xong bản thân cũng gửi một tin nhắn cho Lộ Lộ. Một lúc sau Lộ Lộ tới, mặt hối lỗi: “Chị, lúc nãy em bị đau bụng, để chị đợi lâu rồi.”
“Không sao.” Khương Mạn xuống máy bay cũng đọc tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611152/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.