Mọi người còn nghe thấy tiếng nước tủm một cái ở dưới đống lá khô, sau đó là một mùi “thơm thơm” bay ra, lan toả ra xung quanh. Trong ống kính ghi lại toàn bộ động tác tuyệt vời của Ngụy An Nhiên.
(Ai có thể nói cho tôi biết não của Ngụy An Nhiên rơi ở đâu rồi?)
(Người tới từ nông thôn như tôi, cũng nôn luôn rồi.)
(Oẹ, đột nhiên không muốn ăn miếng sầu riêng trong tay nữa!)
(Mẹ kiếp!! Là cứt!! Ngụy An Nhiên ăn cứt kìa!!!)
Khương Mạn được Bạc ảnh đế kéo vào trong ngực đang bĩu môi, che miệng buồn nôn như bước vào kỳ thai nghén, với tinh thần lấy ân báo oán cũng kêu lên một tiếng: “ói~ mau cứu người đi ~ Ngụy thiếu tiền bị chết ngập trong cứt bây giờ…….”
Tác giả có lời muốn nói: Chương này có chút hương vị, mong các bạn đọc bình luận để nhấn chết Ngụy An Nhiên!
Tất cả mọi người đều kinh ngạc!
Cảnh tượng cực kỳ bi thương này không chỉ cay mắt, mà còn có mùi vị!
Không phải họ không muốn giúp đỡ nhưng chỉ là vì bị doạ cho ngu người luôn rồi.
Những năm này, người sống không bị ngạt thở vì nước tiểu nhưng lại bị sặc chết bởi phân!
Cuối cùng, A Tam không quan tâm gì nữa, túm lấy chân của Ngụy An Nhiên và kéo anh ta về phía sau, cuối cùng cũng cứu được đầu của anh ta khỏi hố phân.
"Oẹ..."
Mọi người đồng loạt lùi ra xa hàng mét, mặc kệ nó có làm tổn thương đến lòng tự trọng của mọi người hay không, phản ứng s1nh lý không thể kìm lại được.
Không khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611131/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.