Khương Mạn lắc đầu lẩm bẩm nói: "Quá keo kiệt, thật sự quá là keo kiệt...
Trần Minh nén cơn giận, không đếm xỉa đến ánh mắt ấm ức của Tang Điềm:
"Quay lại cảnh vừa rồi một lần nữa, quay phản ứng của Tang Điềm.”
Tang Điềm chớp chớp mắt: "Chị Khương Mạn không diễn với em sao?"
Mặt Trần Minh không cảm xúc nói: "Cô ấy ở trước mặt diễn với em, em có đảm bảo mình sẽ không khóc không?"
Tang Điềm im lặng, hum hum, lại là một ngày bị tra tấn!
Sau khi Khương Mạn ăn xong đạo cụ, Tang Điềm bên đó cũng đã hoàn thành cảnh quay bổ sung, khóc lóc chạy về phía cô.
"Đùi gà hôm nay chị Khương Mạn nhất định phải nhường em, uất ức quá đi mất."
Tang Điềm mím môi nói: "Sự nghiệp diễn xuất của em sắp kết thúc rồi."
"Không đến nỗi như vậy đâu." Khương Mạn nhướng mày: "Cùng lắm thì đi tham gia game show là được mà."
Tang Điềm không hề được an ủi chút nào, trong lòng còn bị đâm một nhát dao, cô ấy xoa mặt đau khổ nói:
"Đã bị anh Bạc đánh gục bằng kỹ năng diễn xuất, sau đó lại bị chị đánh gục. Đây là diễn xuất sao? Đây là tra tấn!"
“Ừm, em thật khổ sở.” Khương Mạn mở ra bình giữ nhiệt uống một ngụm nước quả chà là đỏ và kỷ tử, an ủi một cách không để tâm.
Tang Điềm bực bội: "Này, ngày! Chị an ủi quá lấy lệ rồi đấy."
“Bị em nhìn thấu rồi à?” Khương Mạn nhún vai tiếc nuối: “Không có cách nào khác, vui buồn của con người luôn rất khó tương thông.”
Trong khi hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4610983/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.