Chương trước
Chương sau

Khương Mạn sững sờ, cô thật sự không biết.  
"Vậy chỗ đó đáng giá bao nhiêu?"  

Khương Tử Mặc tính toán đại khái: "Có lẽ là có thể mua được một nửa  Tây bán cầu, đương nhiên không bao gồm bất động sản và một số tài sản liên quan đến năng lượng."  
Khương Mạn hít sâu một hơi, hồi lâu không nói gì. Cô cảm thấy mình cần phải định hình lại khái niệm giàu có" của bản thân.  

Khương Tử Mặc cười cười: "Anh tư không có nhiều tiền, nhưng nhà ở nước ngoài của anh có khá nhiều đồ cổ và tranh nổi tiếng. Đúng rồi, còn có một dãy núi và vài hòn đảo, tất cả đều là của em."  
"Đủ rồi, đủ rồi..."  
Khương Mạn liên tục bảo anh ta dừng lại.  
"Gia đình chúng ta... giàu có cỡ nào vậy?"  
“Gia tộc Lanscelot kiểm soát nền kinh tế phía Tây bán cầu.” Khương Tử Mặc nói: “Mặc dù trước đây gia tộc Lanscelot rất phồn thịnh, nhưng khi ở trong tay của anh cả đã đạt đến đỉnh cao. Đây là di sản mà cha mẹ chúng ta để lại. "  
Đôi mắt xinh đẹp của Khương Mạn khẽ động, bất kể là kiếp này hay kiếp trước, cô đều chưa từng được gặp cha mẹ mình.  
Anh cả từng nói rằng cha mẹ đã bị mưu sát!  
Người bị nghi ngờ lớn nhất chính là bác của bọn họ!  
"Tiểu Man, anh không muốn em sống trong hận thù, nhưng có một số chuyện chúng ta thực sự cần phải đối mặt."  
Ánh mắt Khương Tử Mặc có chút ảm đạm, sau khi nhận Khương Mạn, anh ta liền đến chỗ anh cả để hỏi thăm tin tức và tìm hiểu những chuyện đã xảy ra trong quá khứ.  
Khương Mạn trầm ngâm rồi nói: "Thực ra, em luôn nghĩ đến một chuyện, bác cả đã thuê sát thủ để ám sát cha mẹ chúng ta, sai người bắt cóc em, làm giả thân thế cho em, đi vòng một vòng lớn như vậy rốt cuộc ông ấy muốn làm gì? "  
"Có thể đó là vì di sản của cha, hoặc có thể là xen lẫn với những ân oán của thế hệ trước giữa bọn họ."  
"Rất có thể là như vậy nhưng không có bằng chứng để chứng minh bác cả đã thuê sát thủ. Hầu hết tất cả những người có mặt ở hiện trường ngày hôm đó đều đã chết."  
Khương Mạn cân nhắc: "Không, còn có một người còn sống."  
Đó là ông lão đã đóng vai "ông ngoại tốt" của cô hơn 20 năm qua!  
Người cha giả là con ma bạc đã trốn thoát và lẩn trốn đâu đó ngoài kia còn có người mẹ giả Lý Vân kết hôn với cha của Hoa Viện.  
Có lẽ đó là quả báo nên người ông ngoại giả mạo này bị mắc bệnh Alzheimer (chứng mất trí nhớ do tuổi già). Sau khi anh cả tìm thấy cô thì đã cử người đến viện dưỡng lão để giám sát. Có điều, Khương Mạn không moi được bất kỳ thông tin hữu ích nào, suy cho cùng, đúng là ông lão này mắc bệnh Alzheimer thật.  
Trong khi bọn họ đang nói chuyện thì điện thoại của Khương Mạn vang lên, là anh cả gọi đến, hiển nhiên anh ta đã biết chuyện gì đã xảy ra.  
"Phong Lăng và nhà họ Phong sau lưng anh ta chỉ là bọ chét, giữ lại bọn hỏ để cho người đứng đằng sau lộ mặt. Nhà họ Phong bọn họ không sạch sẽ, tay đã làm rất nhiều chuyện bẩn thỉu, xấu ra, nếu tất cả bị vạch trần thì cha con họ cũng phải ăn vài lượt đạn mới thoả đáng! "  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.