Chương trước
Chương sau
Khương Nhuệ Trạch nhanh chóng buông tay, không ngờ lại vừa khéo Khương Tử Mặc lại đẩy anh ấy một cái.  
Là người vừa mới bị thương hậu môn, đứng còn khó khăn, giống như bông hoa yếu ớt không chịu nổi mưa gió.    

Sao có thể chịu được lực đẩy này?    
Trực tiếp ngã bệt mông xuống đất.    
“A!!!!!!!!!!!”  

Một tiếng hét long trời lở đất trong phòng bệnh vang lên.    
Khương Tử Mặc kinh ngạc đến sững lại, không thể ngờ mình mới đẩy nhẹ một cái mà anh ba đã ngã xuống rồi.    
Không phải anh ấy từng lăn lộn ở Zeus sao? Sao mà yếu nhớt vậy?    
Tiếng hét thảm thiết khiến người ta tê dại cả da đầu, ngay sau đó, ba anh em nhìn thấy màu đỏ ở quần của Khương Nhuệ Trạch ……  
“Ôi đệt, vết phẫu thuật chắc chắn lại rách ra rồi!”  
Khương Tử Mặc sau đó mới nhận ra, hỏi: “Anh ấy rốt cuộc là phẫu thuật chỗ nào vậy?”    
“Anh ấy vừa mới cắt trĩ.” Khương Mạn nói xong, Khương Tử Mặc im lặng.  
Khương Nhuệ Trạch khóc như cha chết mẹ chết: “Em gái, em không được nói....huhu....mặt của anh...”    
“Mặt anh không sao, chỗ bị thương là mông!” Khương Mạn tiến lên ôm Khương Nhuệ Trạch theo kiểu ôm công chúa, đặt lên giường, “Anh cả mau gọi...thôi, vẫn là để em làm cho...”    
Người đàn ông cao to hơn 1m8 được Khương Mạn ôm kiểu công chúa, thật là một tư thế xấu hổ.  
Khương Nhuệ Trạch sau khi được đặt trên giường bệnh.  
“Em gái, em muốn làm gì!!!” Anh ấy sống chết cũng phải túm chặt quần của mình.    
Vừa xấu hổ vừa đau đớn: “Em đừng kéo quần của anh mà....”    
“Em giúp anh cầm máu……”  
“Em gái, để anh gọi bác sỹ, em đừng ……” Khương Lệ Sính cũng vội vàng khuyên can, cảnh tượng hỗn loạn khiến người ta tê cả đầu.    
Em gái thật là hổ báo quá!  
Chỉ có Khương Tử Mặc rất yên tĩnh, anh ấy hỏi: “Tiểu Man, năng lực của em còn không?”    
Khương Mạn gật đầu.  
“Vậy để tiểu Man thử đi.” Khương Tử Mặc nói.  
Khương Lệ Sính bất ngờ và hoài nghi, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu và lui ra.    
Khương Nhuệ Trạch đầu đổ đầy mồ hôi, túm chặt lấy quần của mình, “A, anh cả, anh từ bỏ rồi sao? Đừng mà, mông của em tuyệt đối không thể lộ ra ngoài, đây là tôn nghiêm cuối cùng của em!”   
“Lúc làm phẫu thuật cho anh có mấy bác sỹ nữ và mấy y tá nữ đấy, lúc nguy cấp như này mà anh còn nhắc tới tôn nghiêm à.”  
Khương Mạn lườm anh ấy một cái, “Đừng động đậy, không cởi qu ần của anh nữa.”  
Cô đặt tay lên mông của anh ba, thở dài rồi kích hoạt sức mạnh trong người. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.