Chương trước
Chương sau
Thì ra, em vốn thuộc về thế giới này…  
Có người cách ngàn năm ánh sáng, hiểu sự cô độc của cô, đau cùng nỗi đau với cô!    

“Chẳng trách……”  
Khương Tử Mặc hoảng hốt, nửa năm trước anh mơ thấy Khương Man chết trên chiến trường, kể từ đó về sau thì không còn mơ thấy nữa, mãi tới khi trở về Đế Quốc, lúc ở sân bay anh lại mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ.  
“Em gái, không lẽ em về thế giới này đã được gần một năm rồi à?”    

Khương Mạn gật đầu: “Xin lỗi anh tư, trước kia em không biết tình hình của anh.”  
Nếu như cô có thể đi tìm hiểu Khương Tử Mặc sớm hơn, nghe những ca khúc của anh sớm hơn, anh tư có lẽ sẽ không phải đau khổ lâu như vậy!    
“Bây giờ biết cũng không muộn.” Khương Tử Mặc lau đi nước mắt trên mặt cô, “Cảm ơn những thiên thần đã trả em lại cho anh.”    
Hai anh em nhìn nhau cười.    
Tất cả những gì xảy ra trước đây đều coi như bản nháp, ngày hôm qua chỉ như một giấc mơ, hôm nay lại trở thành hiện thực.    
Chỉ một ánh nhìn, Khương Tử Mặc đã nhận ra cô.    
Không cần giải thích hay chứng minh, sự quen thuộc về cô đã khắc sâu trong xương máu của anh, tất cả vẻ bề ngoài đều là hư vô, thứ anh ghi nhớ là dáng vẻ linh hồn của cô....   
Khương Tử Mặc đột nhiên nhớ ra điều gì đó, “Em vẫn luôn gọi anh là anh tư.”    
“Hử?”  
“Em biết đám người anh cả, anh hai, anh ba sao?”    
Khương Mạn hiểu ra, đành nói: “Tên của em bây giờ là Khương Mạn. Mạn trong tản mạn”  
Đôi mắt Khương Tử Mặc dần dần mở lớn, thế chẳng phải là.......  
Kẻ mà anh luôn cho là kẻ mạo danh, lại là em gái thật sao?    
Trong nháy mắt, anh chỉ muốn vả cho mình hai cái.    
Vì để không ai có thể quấy rầy khi chuẩn bị buổi biểu diễn, anh luôn ở trạng thái khép kín bản thân, càng không tiếp nhận bất cứ thông tin gì liên quan tới ‘Khương Mạn’.  
Dù gì thì trong mắt anh trước kia, ‘Khương Mạn’ chính là kẻ giả mạo!   
“Anh luôn cho rằng...” Gương mặt anh bỗng đỏ lên, “Anh luôn cho rằng người mà anh cả tìm về chỉ là một kẻ giả mạo....”  
“Trước khi gặp anh, em cũng cho rằng bản thân là một kẻ giả mạo.”    
Khương Mạn nhẹ giọng nói: “Cho nên không thể trách anh tư, tất cả mọi sự hiểu nhầm đã được xóa bỏ, chẳng phải vậy sao?”    
Khương Tử Mặc gật đầu.    
“Bây giờ còn một chuyện quan trọng phải giải quyết nữa, cần cả hai anh em mình đối mặt và giải quyết.”   
Khương Mạn vô cùng thành thật nhìn anh trai: “Anh không phải kẻ điên!”    
Khương Tử Mặc sững sờ: “Em gái……” 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.