Chương trước
Chương sau

Sau khi vào phòng nghỉ, anh ta liền không chờ nổi mà lên tiếng: “Khương Mạn đâu? Bảo cô ta ra đây.”  
Vân Chí Sam sững sờ, ánh mắt hoài nghi: “Thầy Sở, hai người là tới tìm con bé sao?”  

Đồng chí lão Vân không khỏi nhìn Sở Thánh Kỳ thêm vài lần, ông ấy cũng biết đối phương là cháu của ông cụ.  
Cũng hiểu được người của nhà họ Sở đều không thể dây vào được.  

Trong lòng không khỏi lo lắng thay Khương Mạn, vị thái tử của nhà họ Sở này dáng vẻ kiêu ngạo, hống hách, trông giống như là tới gây sự, lẽ nào con bé Khương có thù oán gì với cậu ta?    
Con bé đó đang yên đang lành lại đi đắc tội với người nhà họ Sở làm gì vậy?    
Nhưng mà, đây là mâu thuẫn lớn cỡ nào mới có thể kinh động tới ông cụ nhà họ Sở?  
Vân Chí Sam nhìn phó đạo diễn một cái, phó đạo diễn hiểu ý, âm thầm rời đi.    
“Thầy Sở, Khương Mạn là diễn viên trong đoàn phim của học trò, nhưng mà con bé này nhân phẩm tuyệt đối không có vấn đề, chịu khó chịu khổ, không phải kiểu người thích gây chuyện.”    
Đồng chí lão Vân mở miệng giải thích.   
Sở Thánh Kỳ bật cười: “Cô ta không gây chuyện? Vậy là ông không hiểu năng lực gây chuyện của cô ta rồi!”    
“Cho mày lên tiếng chưa? Im miệng!” Ông Sở trừng mắt với anh ta “Thằng nhãi ranh, còn chưa đến lượt mày lên tiếng!”  
Sở Thánh Kỳ ít nhiều gì cũng sợ ăn đòn từ ông cụ, không tình nguyện mà ngậm chặt miệng.   
“Tiểu Vân rộng lượng đừng trách, chúng ta tới không phải là để gây phiền phức, cậu mau gọi con bé đó tới đây đi, ông già này gần đây tìm nó sắp bạc cả đầu rồi!” Ông Sở nôn nóng nói.  
Vân Chí Sam lén nhìn lên đỉnh đầu ông cụ, trong lòng nghĩ: Tóc của thầy từ mấy chục năm trước đã bạc trắng cả rồi không phải sao?    
“Thật sự không phải……tới gây phiền phức cho con bé?” Vân Chí Sam không yên lòng mà hỏi lại.  
Khóe mắt liếc nhìn Sở Thánh Kỳ.  
Chủ yếu là không yên tâm với cái tên ăn chơi trác táng này.  
Sở Thánh Kỳ xì một tiếng: “Khương Mạn người người phụ nữ tôi nhìn trúng, tôi gây phiền phức cho cô ta làm gì? Ông coi tôi là dân chuyên gây chuyện chắc?”  
Người phụ nữ……cậu nhìn trúng???  
Lông mày của Vân Chí Sam giật giật, vừa định mở miệng, tấm bạt che trước cửa phòng bị vén lên, gió lạnh thấu xương thổi vào.    
Một bóng dáng cao to tiến vào trong phòng nghỉ, đôi mắt của người đàn ông lạnh lùng, trên người còn đang mặc trang phục diễn, ánh mắt quét qua mấy người ngồi trong phòng, đôi mắt u tối khiến người ta sợ hãi.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.