Chương trước
Chương sau
Tự Thiên Sách vốn cũng là một mỹ nam có phong cách không được bình thường lắm.  
Bạc ảnh đế cứ hễ đứng cùng khung hình với người nào đó là nhất định sẽ dính tới hai chữ ‘cấm sóng’.  

Mà người nào đó...haiz, tội danh dài dằng dặc, khỏi cần nhắc tới cũng được.   
Ba người này đứng chung một khung hình, hiệu quả tuyệt đối không chỉ là 1+1+1……  

Khương Mạn chuyên tâm vào xiên que, Bạc Hạc Hiên lau miệng cho cô.   
Tự Thiên Sách cảm thấy bản thân mình giống như chó đang chờ cẩu lương.   
Vẻ mặt anh ấy đau khổ: “Thật muốn tự giết bản thân dâng lên làm quà mừng cho hai người đấy……”  
Bạc Hạc Hiên nói: “Cũng không phải là không được.”    
“Thôi đừng.” Khương Mạn tranh thủ thời gian trả lời: “Anh tự sát, bọn em lại phải cứu, không cứu thì không có đạo đức, dựa trên mức nghiêm trọng của tình tiết, chưa biết chừng lại phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.”   
(Võ thần phổ cập kiến thức pháp luật – online!)    
(Buồn cười chết mất, xem tới đây tôi nhất định phải nói một câu, Khương võ thần biết luật mà còn phạm luật, tội tăng thêm một bậc! Muốn hỏi chị còn nhớ chiếc xe điện nhỏ không?)    
(Xe điện nhỏ là vụ gì vậy?)    
(Lầu trên hãy ấn vào góc bên phải, tìm ‘con tin’, xem xong đoạn clip hot nhất bạn sẽ hiểu!)     
(Tôi đã xem clip và chỉ muốn nói, hình tượng của Bạc thần ở trong lòng tôi đã một đi không trở lại rồi!)   
(Bạc thần còn có hình tượng sao? Anh ấy không phải là chuyên gia ‘cấm sóng’ và diễn viên tấu hài sao? Ồ, bây giờ còn là một con tin nữa!)    
(Tôi sắp cười ỉ* rồi, Khương võ thần lúc chị cưỡi chiếc xe điện đó có từng suy nghĩ cho cặp chân dài không có chỗ để của anh trai em chưa?)    
“Em gái à, em và Hiên Hiên đã làm gì vậy? Sao trên khu bình luận đều nói anh ta là con tin của xe điện vậy?”   
Khuôn mặt đẹp trai của Tự Thiên Sách nhìn thẳng vào trước camera, trong ánh mắt tràn đầy khát vọng được biết.  
“Khụ——” Khương Mạn suýt chút nữa thì sặc.  
Bạc Hạc Hiên vỗ lưng cho cô, lại đưa nước qua.  
Khương Mạn cũng không quan tâm tới quả cật trong bát nữa, cô với anh bốn mắt nhìn nhau, biểu cảm của người đàn ông cũng không biết phải làm sao.  
“Tôi tra ra được rồi……”  
Tự Thiên Sách đặt chiếc điện thoại dự phòng lên bàn, trên clip, có thể thấy vào một buổi tối, có một chiếc xe điện nhỏ nhắn đang gian nan cõng trên mình một cô gái hoạt bát và một chàng trai nhanh nhẹn.    
Chú cảnh sát mặc bộ đồng phục áo khoác ghi-lê màu dạ quang, đứng ở xa xa giơ tay làm hiệu lệnh chặn hai người lại.    
Trong đó, cô gái nhỏ cao 1m75, chàng trai thì cao gần 1m9.  
Thử hỏi với tổ hợp chiều cao này thì còn có thể là ai?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.