Chương trước
Chương sau
"Lẽ nào chị ta cũng xóa nó rồi? Không thể nào! Làm sao chị ta có thể xóa nó mà không có mật khẩu tài khoản của tôi chứ? Hơn nữa, trong khoảng thời gian ngắn như vậy..."  
……  

Khương Mạn kẹp một chai bia dưới cánh tay, một tay mở chai còn lại, vừa đi vừa uống, điện thoại để bên tai nghe đoạn ghi âm, khóe miệng co giật. Đúng là người vô hại với ma, nhưng ma thì có thể hại người.  
Hoàng yêu quái này bị gì vậy?  
Vừa rồi cô đã thực hiện một chương trình Trojan trên điện thoại di động của trợ lý anh ta, cô có thể nghe rõ những gì hai tên ngốc đó nói sau khi mình rời đi.  

(Trojan là một loại phần mềm không có chức năng tự sao chép nhưng lại có chức năng hủy hoại tương tự virus.)  
Vừa đi qua góc cua, cô liền nhìn thấy một bóng người cao lớn.  
Bạc Hạc Hiên đang đứng ở hành lang, bên cạnh là một con chuột nhỏ màu vàng.  
Khương Mạn chớp mắt: "Sao anh..."  
Anh cầm lấy chai bia còn lại mở ra, uống một ngụm rồi nói: "Đến xem sự tiến bộ của em trong việc trừ yêu diệt quỷ."  
Rõ ràng là anh đã biết chuyện yêu quái đến gõ cửa rồi, máy bay yểm trợ Arthur này hoạt động rất tốt.  
Khương Mạn nhíu mày, nhìn chằm chằm vào chai bia trong tay anh: "Đây là chiến lợi của em."  
“Hai chai bia đã có thể đuổi được em đi rồi à?” Bạc Hạc Hiên cười nửa miệng: “Con yêu quái này có chút keo kiệt.”  
“Cậu ta không keo kiệt, còn hào phóng muốn mời em ăn thịt người.” Khương Mạn trêu ghẹo: “Ăn thịt người là phạm pháp, em nào dám...”  
Sắc mặt Bạc Hạc Hiên đột nhiên trở nên lạnh lùng, anh nhìn về hướng cô đi tới, muốn đi qua đó. Khương Mạn thấy vậy liền như con cua nhỏ giơ càng ra chặn đường, chớp mắt nói: "Bạc Đường Tăng, anh bình tĩnh một chút."  
"Không thể bình tĩnh."  
Bạc Hạc Hiên thuận thế ép cô vào tường.  
Arthur trực tiếp quay người lại, cậu bé đứng ở góc tường nhìn trái nhìn phải đề phòng có người tới quấy rầy.  
Khương Mạn cầm chai bia, bắt gặp ánh mắt u ám của anh, không nhịn được muốn cười: "Cái anh uống rõ ràng là bia, không phải giấm..."  
"Chai bia này chua hơn giấm."  
Ánh mắt Bạc Hạc Hiên nặng trĩu: "Hơn nữa bây giờ anh còn không có tư cách ghen một cách công khai."  
Khương Mạn cảm thấy chủ đề này sắp bắt đầu lệch hướng rồi.  
Người đàn ông hỏi: "Vậy em định khi nào mới cho anh một danh phận? Hả? Yêu Nhi xấu xa."  
Khương Mạn bị mắc kẹt giữa vòng tay anh, trong bầu không khí căng thẳng như vậy, cô vẫn không quên uống một ngụm bia.  
Sau khi nuốt xuống, cô trả lời một cách dò xét: "Anh đoán xem?"  
Arthur không nhịn được nên quay đầu lại nhìn. Thím ơi, thím là thánh đưa cuộc trò chuyện đi vào ngõ cụt à?  
Ánh mắt Bạc Hạc Hiên trầm xuống: "Bây giờ?" 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.