Chương trước
Chương sau

Bạc Hạc Hiên nhớ lại lần trước khi Khương Mạn trở mình trên xe điện và bị cảnh sát giao thông bắt. Giọng ca của Yêu Nhi nhà anh… khá "dễ nghe"...  
“Tốt hơn hết là bác nên bỏ ý định này đi.” Bạc Hạc Hiên nói một cách chân thành.  

Đồng chí lão Vân khinh thường: "Đều là tông điếc à?"  
Bạc Hạc Hiên cười không nói lời nào, đùa chứ, sao có thể nói xấu bảo bối nhà mình được.  

Đồng chí lão Vân lại thở dài và bỏ đi, trong phòng chỉ còn lại Bạc Hạc Hiên và Khương Vân Sênh.  
“Thằng tư nhà anh vẫn chưa biết chuyện về cô ấy à?” Bạc Hạc Hiên đi thẳng vào vấn đề.  
Khương Vân Sênh cười khổ: "Biết thì có biết, nhưng... thằng bé không tin."  
Bạc Hạc Hiên cau mày. Anh chưa từng tiếp xúc với con trai thứ tư của nhà họ Khương, nhưng anh đã nghe một số tin đồn nói đầu óc anh ta có chút không bình thường.  
"Yêu Nhi có biết không?"  
Ngay lúc Khương Vân Sênh đang định trả lời, anh ta liền giương mắt lên nhìn anh chằm chằm: "Có phải anh nên đổi cách xưng hô không? Hai từ Yêu Nhi đó có vẻ không thích hợp lắm."  
Bạc Hạc Hiên cười nhẹ: "Tên gọi thân mật mà."  
Khương Vân Sênh như sắp ngạt thở, cố gắng hết sức để kiềm chế bản thân, bình tĩnh lại và nói:  
"Tạm thời tôi vẫn chưa nói với em gái, tôi không muốn con bé buồn."  
Bạc Hạc Hiên suy nghĩ một hồi, sau đó nhướng mắt: "Rốt cuộc Khương Tử Mặc đang nghi ngờ điều gì?"  
Khương Vân Sênh cười khổ, cũng không biết nên trả lời câu hỏi này như thế nào.  
Nói thẳng ra là thằng bé đã mơ thấy em gái mình sống ở thời Mạt Thế gì đó à? Không chỉ sống ở Mạt Thế mà con bé còn đã chết rồi à?  
Nói ra những điều này sẽ chỉ khiến mọi người nghĩ rằng Khương Tử Mặc thực sự là một kẻ điên!  
"Chuyện của Tử Mặc tôi sẽ thu xếp ổn thoả, anh đừng bận tâm nữa."  
Khương Vân Sênh đau đầu liếc anh một cái: "Nếu như sau này Tiểu Mạn hỏi anh thì anh hãy giúp tôi giữ bí mật nhé."  
Bạc Hạc Hiên cụp mắt xuống: "Cô ấy rất thông minh, ba người các anh ngày nào cũng muốn bám theo đuôi cô ấy, nhưng một người thì đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện, ai cũng có thể cảm thấy có gì đó không ổn."  
Khương Vân Sênh im lặng một lúc: "Ngày mai tôi sẽ về châu Âu một chuyến. Bây giờ thằng nhóc đó đang trốn đi rồi, người nhà cũng không tìm được tung tích của nó."  
"Phía Lanscelot có một số việc cần phải xử lý nên anh cả không thể đi được."  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.