Chương trước
Chương sau

Mũi tên xé không lao tới, khoảnh khắc tiếng mũi tên rít lên Lan Quy ôm Bất Ly lăn sang bên cạnh, mũi tên lao thẳng vào chỗ hai người vừa đứng. Ánh mắt của Lan Quy trầm xuống nhìn ra phía ngoài sân, một đám người đang ẩn mình trong bóng đêm, mà người đứng đầu lại là – Mục Khuynh!   
Sắc mặt Lan Quy lúc này mới biến hoá, Mục Khuynh đã chết rồi cơ mà! Thảo nào mà……  

“Cấm vệ quân đâu?”  

Phía bên ngoài truyền tới tiếng trả lời: “Bệ hạ, thần theo lệnh tướng quân Mục tới đây bảo vệ bệ hạ!”  
Không đúng! Lan Quy đột nhiên thấy có một điểm nào đó không đúng. Hắn đã bí mật hạ lệnh cho hạ nhân giết Mục Khuynh, tại sao Mục Khuynh còn dẫn được cấm vệ quân tới đây, còn lấy danh là tới bảo vệ!   
Người trong lòng đột nhiên hành động, Bất Ly kéo chiếc áo choàng bên cạnh ra bao lấy bản thân.   
Gió đêm thổi không ngừng, sát ý nơi đáy mắt của Bất Ly nổi lên, vào khoảnh khắc này, thần thái của ‘hắn’ đột nhiên trở nên điên cuồng.   
“Lan Quy! Người nên chết –”  
Lan Quy đưa mắt nhìn ‘hắn’ đang lao về chỗ mình, một loại cảm giác phẫn nộ xộc lên não, cả cơ thể như rơi vào trong hầm băng. Hắn đột nhiên hiểu ra mọi chuyện. Tất cả chỉ là một màn kịch!  
Hắn nhìn Bất Ly tấn công mình, Lan Quy cụp hai mắt xuống hét ra hướng ngoài sân: “Tất cả dừng tay lại cho ta!!”  
Lúc hắn phản ứng lại thì Mục Khuynh đã nghiến răng hai mắt đỏ ngầu hạ lệnh: “Bất Ly có ý làm phản, lập tức g iết chết!!”  
Vô số mũi tên xuyên qua màn đêm bắn vào thân thể của Bất Ly. Một ngụm máu bắn lên mặt Lan Quy. Thân hình bên cạnh loạng choạng  ngã quỵ xuống trước mặt hắn. Vào khoảnh khắc này mặt hắn như bị cắt không còn giọt máu nào, Lan Quy khuỵu xuống.  
“A Ly – ”  
Hắn như một đứa trẻ đánh mất thứ quan trọng của cuộc đời mình, trời đất như sụp đổ, một ngụm máu trào ra từ miệng Bất Ly. Vị vua trẻ tuổi mất hết bình tĩnh, nổi điển như ma quỷ.   
“Ngươi sẽ không chết, trẫm không cho ngươi chết, trẫm sẽ không…..”  
Giọng Lan Quy đột ngột im bặt, hắn cúi đầu nhìn con dao găm đang cắm và0 ngực mình, đột nhiên trên miệng lại nở một nụ cười trào phúng, tầm nhìn bắt đầu mông lung.   
Khuôn mặt trắng bệnh của Bất Ly cũng bị dính đầy máu tươi, giống như những đoá mai đỏ rực trên nền tuyết, cố gắng nở rộ trong khoảnh khắc cuối đời.   
Khoé miệng ‘hắn’ run rẩy: “Bệ hạ…..thần đã nói rồi…..thần sẽ giết người…….”  
Lan Quy nắm lấy tay của ‘hắn’, ánh mắt sâu hút mà điên cuồng, giống như một con dã thú đã phát điên. Hắn đang cười nhưng khoé mắt lại ướt ướt…..  
Con dao này đâm chuẩn vào tim hắn, đến việc hít thở còn thấy khó khăn.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.