Chương trước
Chương sau
Cây súng bị bẻ gãy được giơ lên cao rồi không chút thương tiếc nện xuống mắt tên cầm đầu. Vào khoảnh khắc đứng giữa sự sống và cái chết, một con dao bay tới, cậu bé nghiêng người con dao cắt qua tay một đường.   

“Arthur!”   

Giọng người đàn ông xuyên qua gió tuyết. Lúc nhìn thấy Bạc Hạc Hiên xuất hiện, ánh mắt Arthur hoảng sợ tột độ, nó đưa mắt nhìn tên cầm đầu ở dưới, không chút suy nghĩ quay đầu bỏ chạy.   
Nhưng còn chưa chạy được mấy bước, miệng đã phát ra tiếng thét tay đưa lên như muốn giật đứt chiếc vòng ở trên cổ.   
Dòng điện từ trong chiếc vòng cổ phóng ra, Arthur ngã xuống đất.   
Tên cầm đầu nhìn tình hình không quan tâm cái gì nữa tranh thủ cơ hội chạy trốn. Một con ngựa từ đâu lao ra sau đó là bóng người nhảy xuống từ lưng ngựa. Người này trên đầu đội cái mũ vàng kỳ quái, đôi mắt sắc lạnh, tay cầm mã tấu đang chém tới cổ tên cầm đầu. Một đòn chính xác tên này hôn mê tại chỗ.   
Bạc Hạc Hiên xuống ngựa đi tới chỗ thằng bé. Gió tuyết như ngừng lại, thân hình người đàn ông cao lớn đứng chắn trước mặt thằng bé, lông mi rủ xuống che đi vẻ u ám trong mắt, còn chả thèm để ý thằng bé đang quằn quại vì bị điện giật.   
Bạc Hạc Hiên hỏi một câu: “Còn muốn chạy không?”  
Arthur sợ hãi nhìn anh ta, khó khăn lắc đầu một cái. Bạc Hạc Hiên mím môi, giơ chiếc đồng hồ bên cổ tay trái lên, ấn nút bên trên đồng hồ.   
Dòng điện trên chiếc vòng cổ dừng lại, cậu bé sợ hãi co gio thành một đống, tự mình ôm chặt lấy bản thân như một con thú nhỏ đáng thương.   
Khương Mạn đứng ở gần đó, lấy cái mặt nạ pikachu xuống, thần sắc kỳ quái đến cực độ. Vừa rồi cô cũng nhìn thấy cảnh đứa bé mười tuổi này dùng tay không bẻ gãy súng. Sáu tên xung quanh mặc dù còn sống nhưng tay chân bị bẻ gãy, chỉ còn chút hơi tàn.   
Đây không phải kiểu mượn lực bẻ phần khớp xương mà bẻ gãy đôi luôn xương. Đây là chuyện một người bình thường không thể làm được!  
Quan trọng là Arthur vẫn là một cậu bé, chuyện này đúng là….. Những mạch máu quanh mắt Arthur phồng lên xanh đen làm cho Khương Mạn thấy khá quen thuộc.   
Kiếp trước cô sống ở thời Mạt Thế, có ba loại người. Dị năng giả, chủng người mới, chủng người cũ. Cô là loại đầu tiên, chủng người cũ là kiểu người bình thường. Còn chủng người mới chính là bị biến đổi gen.   
Chỉ cần sửa lại gen thì sao phải sợ đối diện với nguy hiểm của Mạt Thế, sau khi con người được sửa đổi gen, mỗi người sẽ có sự biến đổi khác nhau, không thể chuyển đổi 100%.   
Có nhiều người phát điên, sau đó tự bạo mà chết. Những kẻ này bị gọi là hàng lỗi! Còn có những kẻ sau khi phát điên thì giống y hệt Arthur bây giờ.   
Tự nhiên lúc này Khương Mạn cảm thấy hỗn loạn. Cô không phân biệt được có phải mình đã tới tân thế giới hay là đang ở một thế giới Mạt Thế vô nhân tính khác, nơi mà cô ghét cay ghét đắng……  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.