Chương trước
Chương sau
Nói đúng thì lúc đó cô bị thoát vai, Bạc Hạc Hiên làm cô bị áp lực, làm cô cảm thấy cô và anh không cùng đẳng cấp.   
“Biết kĩ năng của bản thân không ra gì là tốt rồi.” Vân Chí Sam không khách khí gật đầu: “Giữa Bất Ly và Lan Quy không phải quan hệ quân thần. Bọn họ đã từng nhìn thấy dáng vẻ thấp kém ti tiện của nhau, sự khiêm tốn của cháu thì đủ rồi, nhưng vẫn còn thiếu cốt khí.”  

“Đi sang bức tường bên kia ngẫm nghĩ về nhân vật của mình đi, quay không tốt hôm nay không có cơm hộp đâu, cho cháu ăn băng thay cơm.”   
Khương Mạn cũng không tức giận, thành thật đi sang bức tường bên cạnh suy nghĩ về nhân vật của mình. Cô là người không chịu thua, có vấn đề sẽ thành thật sửa chữa!  
Bạc Hạc Hiên nhìn bóng lưng của Khương Mạn cũng không định qua đó làm phiền, Vân Chí Sam cười như không nhìn anh ta nói: “Đau lòng à.”  

Bạc Hạc Hiên nhẹ giọng: “Em ấy không yếu đuối vậy đâu.”  
“Cũng đúng, cháu tàn nhẫn như vậy, dùng đến 100% công lực để chèn ép người ta, bác là người ngoài làm gì có lý do gì để đau lòng.”  
Bạc Hạc Hiên không nói gì, chỉ cười như không cười nhìn Vân Chí Sam.   
Đạo diễn Vân nghiến răng: “Cháu còn cười được à? nhìn đã thấy doạ người!”  
Tự Nhiên Sách cũng gật đầu tán thành, đúng là doạ người. Cảm thấy chỉ cần một giây nữa Bạc Hạc Hiên có thể dùng kiếm chém bay đầu anh ta.   
“Em ấy có tiềm lực, cần phải kích thích một chút, có khi tí nữa lại có bất ngờ.”  
Mắt Vân Chí Sam phát sáng: “Bác cũng thích bắt nạt kẻ yếu.”  
Kẻ yếu?   
Bạc Hạc Hiên nhìn ông ấy một cái, tầm mắt rơi vào mái tóc dày của ông ấy, nụ cười thâm ý vô cùng.   
“Nhân lúc còn cười được thì cười nhiều vào.” Bạc Hạc Hiên ‘tốt bụng’ nhắc nhở.   
Vân Chí Sam: Hả?  
Bạc ảnh đế: chi tiết xin tham khảo quá trình vì sao Trần Minh từ nhiều tóc biến thành đầu trọc. Đương nhiên câu nhắc nhở này anh không nói ra mồm.   
Anh nhìn chằm chằm vào mái tóc của Vân Chí Sam. Chỉ nói thêm một câu không đầu không đuôi: “Cố lên, cháu rất mong chờ đấy.”  
Đồng chí lão Vân: cậu mong chờ cái quái gì! Thấy cậu cười là tôi biết không có chuyện gì tốt đẹp rồi!  
Mười phút sau, Khương Mạn ngẫm nghĩ xong về lỗi sai của mình tiếp tục quay phim.  
Lần một: “Cắt!”  
Lần hai…..  
“Cắt!”  
“Cắt……”  
…….  
NG* 10 lần.   
(*NG not good, trong quay phim chỉ cảnh quay hỏng)  
Quay đi quay lại 10 lần. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.