Chương trước
Chương sau

Đem ra so sánh, Tang Điềm mặc một chiếc váy thiết kế cao cấp màu đỏ hồng đứng bên cạnh, trở thành cô con gái đúng nghĩa!    
Cô công chúa nhỏ của cặp vợ chồng nhà giàu!  

Kèm thêm ánh mắt giận dỗi lúc này, hoàn toàn mang lại cảm giác giống như ba mẹ tình cảm quá, con gái chỉ như hàng đính kèm ……  
Trong nhóm khán giả, Khương Lệ Sính hít sâu một hơi, trên mặt mang theo nụ cười đầy tự hào:  

“Rất đẹp, nhà tạo mẫu mà em chọn cho em út khá lắm, chỉ là người bên cạnh trông có hơi chướng mắt.”   
Khương Vân Sênh cũng không giấu nổi ý cười: “Tiểu Mạn quả thực rất xinh đẹp, tùy tiện trang điểm ăn diện lên cũng có thể khiến quần chúng sững sờ.”   
“Còn không biết đó là em gái của ai sao.”  
Hai vị anh trai nhà họ Khương ngồi tự khen giống như mấy bà bán dưa ngoài chợ, chỉ có Khương-Husky là không cười nổi.  
“Anh hai nghĩ gì vậy, anh cả còn cười được à? Làm cho em gái xinh đẹp như vậy, lỡ bị mấy tên thối tha nhìn trúng thì phải làm sao?”   
“Các anh nhìn xem, cái dáng vẻ tên họ Bạc kia cười kìa, cái tên gian tặc này chẳng phải người tốt đẹp gì!”  
Khương Lệ Sính không thèm nhìn anh ta: “Bạc Hạc Hiên quả thực là tâm tư không đơn thuần, nhưng cậu ta từng nói một câu   
Khương Lệ Sính hít nhẹ một hơi, người người con gái đứng dưới ánh đèn trên sân khấu, ánh mắt dịu dàng:  
“Em gái của chúng ta rất tốt, xứng đáng để được nhiều người yêu mến.”  
Khương Vân Sênh ừ một tiếng, “Em ấy không phải vật sở hữu của chúng ta, hai mươi năm trước chúng ta để em ấy tự mình đối mặt với sóng gió, bây giờ đoàn tụ rồi, càng không thể dùng huyết thống để trói buộc em ấy.”   
“Người thân thực sự, không nên ngăn cấm người khác quý mến em ấy, mà nên nhắm thẳng mũi dao vào những kẻ có ý đồ xấu xa với em mình!”   
Khương Nhuệ Trạch nghe xong, lắp bắp nói: “Em...em cũng đâu có muốn dùng huyết thống để trói buộc em ấy, em chỉ là....”    
Chỉ là muốn bảo vệ em ấy thôi……  
Khương Lệ Sính nhìn em mình một cái, nhấc tay vỗ vào sau ót của nó.   
Cười nói một câu: “Con trai ngốc.”  
Khương Nhuệ Trạch lắc lắc đầu, làu bàu: “Cũng không đúng...nếu theo như cách nói của các anh, thì chúng ta không nên ngăn cản lão Bạc, mà nên dốc sức vun vén cho cậu ta và em gái chúng ta rồi....”  
Hai vị anh trai nhà họ Khương “……”  
Hai người đều không muốn nói chuyện với thằng ngốc này.  
Khương Vân Sênh giữ vững nụ cười: “Nói thì dễ, làm mới khó, anh và anh cả cũng đâu phải thánh nhân.”   
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.