Chương trước
Chương sau

Chớp mắt một cái đã là năm ngày sau.   
"Kẻ giết người" được công chiếu khiến fan vui mừng đến phát khóc.  

Bộ phim này từ lúc khởi quay đã trải qua rất nhiều sóng gió nên nhiều người đã cho rằng nó sẽ bị đắp chiếu và sẽ không được công chiếu!  

Có thể nói, vào ngày công chiếu người tới quá đông, fan mê phim và giới truyền thông đã đứng đông nghẹt ở rạp chiếu phim Hoàn Vũ.  
Quá trình đăng ký bắt đầu lúc 8 giờ tối và bộ phim chính thức được chiếu vào lúc 9 giờ tối với tổng thời lượng là hai tiếng.  
Những người có đóng góp và tham gia bộ phim ngồi ở hàng ghế đầu. Khương Mạn và Tang Điềm đã lâu không gặp nhau, khi gặp nhau ở hậu trường, Tang Điềm nhất quyết quấn lấy cô không chịu rời. Ở buổi công chiếu phim, chỗ ngồi của cả hai cũng sát nhau.  
"Chị ơi, em nhớ chị chết đi được. Trong thời gian em không có ở đây, chị không léng phéng với người khác đó chứ?" Tang Điềm ôm lấy cánh tay cô.  
Khương Mạn nhịn cười: "Trêu chó đùa ngỗng có được tính không?"  
“Thôi… miễn cưỡng chị một con đường sống vậy.” Tang Điềm hơi ngạo mạn hừ một tiếng rồi nhìn về phía góc tường.  
Cô ấy lại nói: "Em còn chưa kịp hỏi chị, tên ngốc nghếch cứ đi theo chị đó là ai vậy? Sao anh ta lại ngồi cùng đạo diễn Khương?"  
Ba anh em nhà họ Khương đều ở đây, nhưng bọn họ không phải là người tạo dựng chính nên ngồi ở vị trí khán giả.  
Trước đó Khương Nhuệ Trạch luôn đi theo Khương Mạn như một vệ sĩ, nhưng khi Tang Điềm ôm lấy Khương Mạn không rời thì ánh mắt của Khương husky như biến thành tia laze! Lúc này,Tang Điềm quay lại nhìn thì lại bắt gặp ánh mắt đó của husky.  
Hai người nhìn nhau, cả hai đều cảm thấy có "sự uy hiếp" từ phía đối phương.  
“Cô gái mặt bánh bao kia cứ quấn lấy em gái mình là sao?” Khương Nhuệ Trạch nghiến răng nghiến lợi: “Cô ta lại động chạm với em gái rồi!  
Khương Vân Sênh ho khan một tiếng, Khương Lệ Sinh mặt không biểu cảm nói: "Ngoan ngoãn chút đi."  
Khương Nhuệ Trạch ngồi một cách ngoan ngoãn.  
“Cô ấy tên là Tang Điềm, gameshow lần trước cô ấy cũng tham gia, đáng lẽ em phải từng gặp cô ấy rồi mới đúng chứ nhỉ.” Khương Vân Sênh nói.  
Khương Nhuệ Trạch bĩu môi: "Đã từng gặp không có nghĩa là phải nhớ."  
“Tóm lại em đừng gây rối nữa, cô ấy cũng như Đại Ngọc đều là bạn của em gái.” Khương Vân Sênh cảnh cáo anh ta: “Các cô gái ôm ấp nhau, em quan tâm làm gì?  
Cũng không phải con sói Bạc Hạc Hiên, phải canh giữ nghiêm ngặt như vậy làm gì.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.