Chương trước
Chương sau
"Anh có biết đó là nơi nào không? Anh có biết một đứa trẻ mồ côi như con bé làm thế nào để có thể trốn thoát khỏi những kẻ hành quyết không?"  
"Con bé đã phải chịu bao nhiêu vết thương, gãy bao nhiêu cái xương! Nó đã phải đối mặt với những tình thế không lối thoát bao nhiêu lần! Có ai biết không?!"  

"Em đã thấy hết rồi...... Anh hai...... Em thật sự đã nhìn thấy...... Em sắp không thể chịu được nữa rồi..."  
Ở đầu bên kia, chàng trai trẻ hét lên một cách cuồng loạn.  

"Nhưng tại sao... tại sao tất cả các anh đều không muốn tin em!"  
Trong lòng Khương Vân Sênh vô cùng bất lực. Anh ta không nên thuyết phục như thế nào, cũng không biết phải phản bác như thế nào.  
Mọi người trong Lanscelot đều biết rằng Khương Tử Mặc là một người điên, từ nhỏ đến lớn anh ta đã nói rằng em gái mình sống đang ở một thế giới khác. Không phải là Khương Tử Mặc không muốn tìm em gái mình mà là anh ta tin chắc rằng em gái mình đã không còn trên cõi đời này nữa!  
Đầu dây bên kia, anh ta dần dần bình tĩnh lại nhưng có vẻ giống như thờ ơ hơn là bình tĩnh.  
"Thôi, dù sao bây giờ nói gì cũng đã muộn rồi."  
"Sau này các anh muốn làm gì thì làm. Muốn đưa người giả mạo đó về nhà thì cứ đưa về, nhưng các anh đừng bao giờ mong em chấp nhận cô ta!"  
"Gần đây đừng liên lạc với em nữa, em rất bận."  
Khương Vân Sênh nhận thấy có gì đó không ổn: "Em định làm gì?"  
Khương Tử Mặc cười lạnh: "Em chỉ dùng cách của mình để cúng tế con bé thôi. Em muốn tất cả mọi người nhớ rằng trên thế giới này có một cô gái bé tên là Khương Man!"  
"Ồ đúng rồi, anh hai, trước giờ các anh chưa từng xem qua những bài hát em viết nhỉ? Cũng đúng, vì các anh luôn nghĩ em là một kẻ điên mà."  
"Nhắc mới nhớ, người giả mạo đó có một điểm giống em gái, cách phát âm tên giống nhau."  
"Nhưng em nhớ là em gái chúng ta tên là  Khương Man, không phải là Khương Mạn! Anh có biết tại sao con bé lại được gọi như vậy không?..."  
Khương Tử Mặc cười: " Khương Man, chính là... Con bé là tồn tại trong thế giới đó phải cố gắng hết sức mới có thể sống sót..."  
"Tử Mặc..."  
Khương Tử Mặc không nói thêm câu nào, giọng nói lãnh đạm: "Em cúp máy đây."  
Đầu dây bên kia vang lên âm thanh báo máy bận, gọi lại thì thông báo đã tắt máy.  
Khương Vân Sênh hít sâu một hơi, nhắm mắt lại nhìn màn hình máy tính trên bàn, bên trên đang phát bài hát, bên dưới hiển thị chế độ lặp lại.  
Tên bài hát: "Her Overture"  
Lời bài hát/ Nhạc / Biểu diễn: Man 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.