Cô trừng mắt với Bạc Hạc Hiên, chỉ thấy anh mím môi, ánh mắt tối đi, nói: “Không muốn mất mặt thì nằm yên.”
Khương Mạn cũng biết bộ dạng của mình bây giờ chắc có tí vẻ bá đạo gì cả.
Cô bĩu môi nói: “Cũng đâu có paparazi.”
“Ừ, nhưng có camera giám sát.” Bạc Hạc Hiên liếc cô: “Tối nay tôi cũng gửi cho em một đoạn băng ghi hình nhé?”
Hả? Khương Mạn giật mình: “Sao anh không nói sớm! Anh như này khác nào ngồi chờ làm ‘ngư ông đắc lợi’! Xảo quyệt!!”
Bạc Hạc Hiên giữ vững lập trường, nói đùa: “Vậy tôi thả em xuống nhé?”
Khương Mạn nhéo lên ngực anh: “Đi nhanh lên! Mau đưa tôi vào trong!”
Sau khi vào biệt thự, Bạc Hạc Hiên ôm cô về phòng rồi mới thả cô xuống, Khương Mạn dứt khoát mặc lại chiếc áo lông, quần cũng không cần mặc nữa.
Dù sao thì áo khoác cũng đủ dài, chỉ là cồng kềnh quá, làm gì cũng bất tiện.
Quay đầu sang, thấy Bạc Hạc Hiên đang ngồi bên giường nhìn mình, cô hung hăng lườm đối phương một cái rồi đi thẳng.
Đi ngang qua anh lại bị anh túm tay lôi lại.
“Còn giận à?”
Khương Mạn kiêu ngạo nâng cằm, “Hừ!”
“Đối với Đại Ngọc thì rộng lượng vậy, đối với tôi lại nhỏ nhen thế, tôi không sánh bằng cô ta à?” Bạc Hạc Hiên hỏi ngược lại.
“Tôi còn nhỏ nhen với anh sao?” Khương Mạn không thể tin vào tai mình, cả hai kiếp cô đều chưa từng rộng lượng với ai như thế bao giờ nhé!
Bạc Yêu Nhi nhiều lần ngang nhiên bước vào vòng cấm địa của cô, mà cô mới chỉ vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-game-show/300116/chuong-352.html