“Tôi gợi ý cho anh nhé,” Tôn Hiểu Hiệu nhẹ giọng nói: “Chả người con gái nào lại không thích anh hùng, đặc biệt là lúc cần được giúp đỡ, anh hùng cứu mỹ nhân.”
Ánh mắt Phong Lăng hơi sáng lên.
Tôn Hiểu Hiểu nhìn anh ta một cái khóe miệng cong lên: “Quan hệ giữa tôi và Khương Mạn cũng tốt lắm, nguyên nhân bởi vì chúng tôi có cùng một kẻ thù.”
Lòng Phong Lăng giật thót một cái, giọng dò la: “Chả nhé là……Hoa Viện?”
Tôn Hiểu Hiểu ngước mắt lên nhìn: “Không sao! Lần trước Hoa Viện giúp Phong tổng còn hạ nhục Khương Mạn, cho nên quan hệ giữa anh và cô ấy……”
Phong Lăng vội vã: “Chỉ là quen biết thôi, nhà cô ta cũng được coi là công ty đầu quân cho giới giải trí, từng hợp tác làm ăn, không thân tới vậy, cô đừng nói linh tinh với Khương Mạn.”
“Hoá ra là vậy.” Tôn Hiểu Hiểu làm như vừa phát hiện một chuyện kinh ngạc, nhẹ giọng nói: “Tôi đã bảo mà, Phong tổng tuổi trẻ tài cao thiếu gì phụ nữ sao có thể cùng với Hoa Viện……”
Cô dừng lại một lúc cười cười không nói tiếp.
Phong Lăng lại có vẻ để ý hỏi: “Là cài gì?”
Tôn Hiểu Hiểu nhìn về phía máy quay mím môi: “Dù gì cô ta cũng là thiên kim tiểu thư của tập đoàn Hoa Thị, tôi không đấu lại được, thôi bỏ đi.”
Phong Lăng lại dùng ánh mắt đầy thâm ý nhìn cô, cũng coi như đã hiểu, anh ta cười nhạo: “Nói đi, tôi bao che cho cô, Hoa Viện không dám làm gì cô đâu.”
Nói đến đây trong lòng Phong Lăng cũng đang cười nhạo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-game-show/300107/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.