Chương trước
Chương sau
Cái kính râm che đi ánh mắt cong cong của Bạc Hạc Hiên, Bạc Hạc Hiên nhìn lại Khương Mạn, nhẹ nhàng nói một câu: “Có theo đuổi.”  
Ông chú hào hứng hẳn lên: “Cậu đã gặp Khương Mạn chưa? Nghe nói bọn họ quay chương trình ở thôn Hổ Khẩu gần đây đấy, tôi muốn đi nhìn một chút xem người ở ngoài như thế nào.”   

Ông chú bắt đầu thao thao nói, không biết từ lúc nào đứng luôn bên cạnh Bạc Hạc Hiên.   
“Thú vị thật, lớn từng này tuổi còn theo đuổi thần tượng.” Cậu thanh niên dùng ánh mắt khinh miệt nhìn qua.   
“Tuổi lớn thì không được yêu thích thần tượng chắc, đây được gọi là fan cao tuổi!” ông chú trợn trợn mắt rồi lại bắt đầu nói với Bạc Hạc Hiên: “Cậu bạn còn chưa nói là theo đuổi thần tượng nào?”  
Bạc Hạc Hiên nở nụ cười đầu thâm ý: “Khương Mạn.”   
Khương Mạn đứng bên cạnh: “……” cô ấy cúi thấp đầu khụ một tiếng.   
Biểu cảm trên mặt ông chú thay đổi, dùng ánh mắt trìu mến nhìn hai người: “Cô gái đừng ghen tị, bạn trai cô theo đuổi thần tượng là Khương Mạn, cô cũng có thể theo đuổi mà……Theo đuổi cái người tên là Bạc Hạc Hiên ấy! cậu ta cũng vô cùng đẹp trai!”  
Khương Mạn không biết nên khóc hay nên cười: “Bọn cháu không phải quan hệ đó.”   
Ông chú khụ một tiếng, ánh mắt hơi khinh miệt nhìn Hạc Hạc Hiên: “Cậu bạn như vậy là không được rồi, phải cố lên, sớm ngày nắm trong tay đi chứ.”  
Khương Mạn cạn lời. Chú à, thần tượng đang đứng trước mặt còn không nhận  ra, lại còn tính đi làm nguyệt lão à?   
Đúng là ông nói gà bà nói vịt, Bạc Hạc Hiên cười cười: “Vâng, cháu sẽ cố gắng.”  
“Đúng là không có mắt nhìn, vậy mà thích Khương Mạn, nhưng mà nghe giọng hai người quen tai vậy?” Con trai của ông chú nhìn hai người: “Nhìn cách hai người ăn mặc…….”  
Khương Mạn hạ thấp giọng: “Mốt gần đây, người thành phố đều mặc như thế.”   
Con trai ông chú hít mắt nhìn: “Hai người, làm nghệ thuật?”  
Khương Mạn gật đầu! cậu thanh niên trầm mặc. Đây có thể được coi là thời khắc đen tối với những người nghệ sĩ! Khương Mạn nhanh mồm nói một câu: “Cậu thích Tôn Hiểu Hiểu hả?”  
“Thích!” nói tới nữ thần trong lòng mắt cậu thanh niên phát sáng, “Khương Mạn hung dữ như vậy không phải kiểu tôi thích, nữ thần Hiểu Hiểu mới nữ tính dịu dàng.”  
“Nói quá đúng!” Khương Mạn đồng tình, “Tôi cũng thấy Tôn Hiểu Hiểu mới là con gái!”  
“Cô cũng là fan à?”  
“Đúng, tôi cũng thế.” Chị Khương nói dối không chớp mắt.   
“Người thân rồi!” cậu thanh niên nắm tay Khương Mạn, kích động nói nhỏ: “Anh trai đứng bên cạnh cô thật không biết nhìn người, đá anh ta đi.”  
Lông mày Bạc Hạc Hiên giật giật. Khương Mạn cắn chặt răng, nhịn cười, “Cậu biết nhìn người thật, cố lên! Có khi một ngày nào đó cậu lại lấy được nữ thần!” 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.