Chương trước
Chương sau

Lúc sáng sớm, Khương Mạn ôm một cái bát ra ngoài, sau khi tới đây cũng đã hai ngày không tắm, hôm nay ở trên núi đào măng lại săn bắn, cô cũng đã đổ nhiều mồ hôi.  
Tuy là không có quần áo để thay ra, nhưng mà vẫn phải tắm.  

Đồ gia dụng trong căn nhà đất chẳng có mấy, đi vệ sinh còn phải dùng hố xí chung trong thôn, phòng tắm thì càng khỏi phải nói!  
May mà bên ngoài thôn có một cái thác nhỏ, nước từ trên núi chảy xuống, nước rất sạch, Khương Mạn nhân lúc trời tối thì đi qua đó.  
Bụi cỏ gần thác nước hơi rậm rạp, cô quan sát một lúc, xác định không có tên khùng nào nửa đêm không ngủ lại ra ngoài đi dạo, Khương Mạn làm nóng người, nhanh chóng cởi sạch quần áo của mình, nhảy thẳng vào trong nước.   
Nước trên núi có hơi lạnh, cô bơi một lúc, dần dần thích ứng được với nhiệt độ.   
Hít sâu một hơi, rồi lặn xuống dưới mặt nước.   
Thế giới dưới nước im ắng không chút tiếng động, tiếng ào ào của thác nước cũng bị ngăn cách lại bên ngoài, giống như đi vào một không gian kỳ lạ khác, hoàn toàn yên tĩnh  
Cô nín thở một lúc rồi bơi lên, ở trong nước cũng không mở mắt.   
Lúc tay bơi về phía trước, hình như sờ được thứ gì đó.   
Giống như……cây gậy?   
Lúc Khương Mạn sắp mở mắt, một cánh tay từ trên thò xuống, đụng vào mặt nước, túm lấy sau gáy cô, nhấc cô lên.   
Cảnh báo nguy hiểm truyền thẳng tới đại não, Khương Mạn phản xạ có điều kiện, dùng tay bổ vào đối phương, cổ tay bị đối phương mạnh mẽ khóa trụ, gần như cả người trực tiếp va vào lòng đối phương.   
Ánh mắt cô lóe lên vẻ hung ác, ngay sau khi nhìn rõ khuôn mặt đối diện thì bỗng sững sờ.   
Ánh trăng chết tiệt không biết từ lúc nào đã xuyên qua màn mây, ánh trăng trắng lạnh lẽo chiếu xuống, quét sạch u tối.   
Đồng tử của Bạc Hạc Hiên rung động, buông lỏng lực tay.  
Khương Mạn nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông......  
Đỏ lên, đỏ lên, đỏ lên........với tốc độ bằng mắt thường cũng thấy rõ.  
Có quỷ mới biết tại sao trăng lại sáng đến vậy, sáng như một bóng đèn lớn tính bằng Kw. Chiếu sáng sự ngốc nghếch của Khương Mạn, chiếu sáng sự đỏ mặt của Bạc Hạc Hiên.  
Làn da trắng lạnh của người phụ nữ gần giống màu ánh trăng, như sương như ngọc, mái tóc ướt vuốt sau đầu như lụa, để lộ vầng trán sáng bóng và những đường nét quyến rũ trên khuôn mặt. Còn có vài giọt nước nhỏ đọng trên hàng mi dài cong vút, bởi vì bối rối mà đôi môi đỏ mọng khẽ mở.  
Trăng đêm, núi non hoang vắng, thác nước… Trong tình huống này, giống như trong sách viết, công tử quý tộc vô tình xông nhầm vào bồn tắm của nữ quái, sau đó bị hút cái gì đó đến chết.  
Khương Mạn cũng không độc ác như vậy, sau một hồi bối rối, cô đã bình tĩnh lại.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.