Chương trước
Chương sau
Chắc là ngay cả bản thân Tôn Hiểu Hiểu cũng không ngờ tới, người tàn nhẫn chém cô ta một đao cuối cùng lại là Bạc Hạc Hiên!  
Nhưng hiện thực không có ngượng ngùng nhất, chỉ có ngượng ngùng hơn.  

Bác sỹ tới rồi.  
Tới lúc này rồi, Tôn Hiểu Hiểu cho dù căng cả da đầu cũng phải diễn nốt cho xong, không diễn mới thực sự là hết đường sống.  
Bác sỹ kiểm tra cổ tay cho cô ta xong, hoài nghi hỏi: “Đau như thế nào? ”  
“Thì là bị đau, giống như bị gãy xương vậy.”Tôn Hiểu Hiểu cúi đầu, rơi nước mắt.  
Bác sĩ trầm mặc một lát: “Xương thì chắc chắn là không gãy, không loại trừ khả năng bị bong gân hoặc trật khớp.”  
Tang Điềm đột nhiên hỏi: “Bác sĩ, cổ tay này có khi nào là bị người ta cố ý bẻ gãy không? ”  
Bác sĩ nhăn mày nheo mắt: Cô đang nói chuyện liêu trai đấy à?   
“Bẻ? Cũng không phải là không thể, nếu như đối phương đã luyện cửu âm bạch cốt trảo hoặc là phân cân thoát cốt thủ thì chắc không thành vấn đề.”  
Bác sỹ nhất định là học giả văn hóa võ hiệp cấp mười.   
Một giọt nước mắt của Tôn Hiểu Hiểu còn đang vương nơi khóe mắt,  do dự không biết có nên tiếp tục lăn xuống hay không.  
Tang Điềm đột nhiên bắt lấy tay Khương Mạn: “Chị! Võ lâm cao thủ!”  
Khương Mạn xoa lông mày: “Đáng tiếc, hiện tại không có giang hồ, nếu không thì chị còn có thể đi tranh một chức võ lâm minh chủ nữa.”   
Bác sỹ không hiểu rõ ngọn nguồn, bị chọc cười luôn, nổi hứng nói:   
“Nếu thực sự có bản lĩnh như vậy, cái tay này đã sớm bị bọc thành bánh màn thầu rồi.”   
Ông ấy nói xong, nhìn sang Tôn Hiểu Hiểu, khó hiểu: “Nhưng mà cơn đau giống như gãy xương này của cô, cũng có thể là bệnh thấp khớp, tôi đề nghị nếu cô không yên tâm thì có thể đi chụp CT.”  
Mặt Tôn Hiểu Hiểu sắp xanh lét rồi.  
Rút tay về, tức giận nói: “Ông rốt cuộc là làm bác sĩ kiểu gì thế? Có giấy phép hành nghề không? ”  
Bác sĩ vô cớ bị trút giận, cũng thấy khó chịu trong lòng.  
Quay đầu nhìn thấy mấy người PD chĩa máy quay về phía mình, sắc mặt Tôn Hiểu Hiểu đen lại, quát lên: “Còn quay cái gì nữa! Không quay nữa!”  
Mất mặt tới mức độ này, cô ta còn có thể quay tiếp mới lạ!  
(Tôi mà là Tôn Hiểu Hiểu, lúc này cũng chẳng còn mặt mũi nào mà quay tiếp nữa.)  
(Cút sớm đi, chương trình đang yên đang lành lại bị phá hoại thành một đống phân chuột rồi.)     
(Trước có Bạc thần phối hợp, sau có Điềm Điềm bổ thêm một đao, một nhà ba người là thật!)  
(Rõ ràng là Khương Mạn bắt tay với những người khác bắt nạt nữ thần Hiểu Hiểu, Bạc Hạc Hiên cũng chẳng đáng mặt đàn ông gì cả, đối xử như vậy với một cô gái, fan chuyển sang anti!)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.