Chương trước
Chương sau


Không chỉ cư dân mạng không ngờ tới.  

Bản thân Khương Mạn cũng không ngờ tới nha!  

Nhưng mà ban tổ chức dám làm như vậy thì gan cũng lớn đấy, hàm lượng vàng của giải Kim Nguyệt đúng là nặng, tuyệt đối nhiều hơn giải Thanh Điểu.  



(Khương ·nằm trên đỉnh của chuỗi thức ăn·ảnh đế·Mạn!)  

(Vậy có tính là Khương võ thần dựa vào năng lực của một mình mình mà lật đổ toàn bộ nam diễn viên không?)  



(Cơn sóng này quá mạnh mẽ, nhưng có sao nói vậy, Bất Ly quả thực là ánh trăng sáng trong lòng tôi!)  

(Lan Quy, Bất Ly mãi đỉnh nhé!!!)  

(Khương võ thần nhận giải, cả nước vui mừng, nhưng chỉ có mình tôi lo lắng liệu cô ấy có đóng phim tiếp hay không sao?)  

(+1, không ai phát hiện là dạo này Khương võ thần và Bạc thần xuất hiện càng ngày càng ít hay sao? ‘Một cuộc sống khác 2’ thì đã bàn xong từ trước đó rồi, những chương trình giải trí sau đó của hai người cũng không đơn thuần chỉ là tiếp nhận công việc.)  

(Kinh sợ! CP Bạc Khương của tôi không phải là sẽ lui về ở ẩn đấy chứ?)  

(Mấy lễ trao giải lần này Bạc thần đều không xuất hiện, tôi cứ có dự cảm không tốt ý!)  

Trên mạng quần chúng thảo luận sôi nổi, Khương Mạn cũng không ngờ trí tưởng tượng của cư dân mạng lại phong phú vậy, liên tưởng tới cả việc cô và Bạc Hạc Hiên rút lui khỏi giới luôn!  

Rút lui thì còn sớm quá, cô còn chưa được nhận giải ảnh hậu tới mỏi tay cơ mà!   

Cô và Bạc Hạc Hiên đơn giản chỉ là bận thôi!  

Lễ trao giải Kim Nguyệt vừa kết thúc, cô không kịp chào hỏi với mọi người, vội vàng thay quần áo rời đi luôn, ngay cả cúp cũng phải nhờ trợ lý mang về nhà giúp mình.   

Bên phía Bạc Hạc Hiên có tiến triển.  

Đã định vị được vị trí của Khương Nguy Viễn, quả nhiên là thằng nhãi đó không mang theo bà ngoại của Bạc Hạc Hiên bên mình, nhưng hắn lại gọi một cuộc điện thoại về nước.   

Khương Mạn ngồi máy bay tư nhân, dẫn theo Lão Ưng và đám vệ sĩ Thập Bát Arthur không yên tâm cũng đi theo.  

Việc học của thằng bé thì không cần phải lo, rõ ràng là đi học đại học, kết quả là giờ sắp trở thành trợ giảng của trường đại học luôn rồi.   

Có lúc giảng viên chỉ ngồi bên cạnh nhìn, để nó lên lớp giảng thay.    

Chạy theo cô một chuyến cũng không bỏ lỡ việc học, chủ yếu là Arthur ở trong trường buồn bực sắp phát điên rồi!   

Trên máy bay, Lão Ưng mở định vị vệ tinh cho Khương Mạn xem.  

“Cuộc điện thoại cuối cùng của Khương Nguy Viễn đã bị chúng ta tóm được, là gọi về một khu vực núi của huyện Tô Tây, thành phố S, vị trí cụ thể nằm ở đây.”  

Anh ta đánh dấu vào một vị trí ở trên bản đồ.  

Khương Mạn nheo mắt: “Tiến gần tới biên giới phía Tây, dân cư ở đây rất ít đúng không?”   

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.