Chương trước
Chương sau
Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên đã đi dạo quanh hòn đảo một vòng, sau đó trở về với rất nhiều chiến lợi phẩm. Nào là cà chua bi, quả sung, quả nho dại, hái đầy hai tay.  

Cô và Bạc Hạc Hiên đã cởi cả áo khoác ra, mũ của A Tam cũng được trưng dụng để đựng trái cây.  

Trên đường còn tìm thấy trứng chim, nhưng Khương Mạn vẫn tha cho những con chim nhỏ này một con đường sống. Ngộ nhỡ nó là một loài chim quý hiếm thì sao?  



Dù sao cũng không thiếu nguyên liệu nấu ăn, không chừng còn có bữa tiệc hải sản! Bỏ qua món canh trứng chim và cà chua vậy.  

Khương Mạn nuốt nước bọt, nói nhỏ với Bạc Hạc Hiên: "Em nhớ "trong sách" có nói rằng vùng biển ở đây rất nhiều trai, còn có thể bắt được bạch tuộc, tôm hùm, bào ngư, vv..."  

"Phía anh Tự bọn họ chắc là thu hoạch được không ít!"  



Bạc Hạc Hiên nhìn cô cười nửa miệng: "Khả năng thuộc lòng "sách" của em cũng khá tốt đó."  

"Trong sách đó có cao lương mĩ vị mà."  

"Chị ơi, đó là sách gì vậy? Còn biết rõ cả biển có những gì?", A Tam hỏi.  

Khương Mạn nhét một quả cà chua bi vào miệng rồi nói: "Sách địa lý cấp 3."  

(Tôi sẽ mở sách giáo khoa cấp ba của mình ra ngay lập tức!)  

(Lừa đảo sao? Tại sao tôi lại không thấy những thứ này trong sách địa lý của mình?)  

(Tôi nghi ngờ mình học trường cấp ba giả rồi, rõ ràng tôi là học bá các môn xã hội cơ mà!)  

(Bạn phía trên là học bá mà vẫn tin những lời nói bậy bạ của Khương võ thần ư?)  

(Khương lừa gạt! Bạc lừa bịp! Tôi cảm thấy hôm nay cặp đôi này có gì đó sai sai. Hòn đảo nhỏ này là tài sản riêng của gia đình Lancelot mà họ chưa từng đến đây bao giờ ư?)  

(Lý lão âm nói rằng sinh tồn trên đảo hoang là kế hoạch của chú Elijah. Tại sao tôi cứ cảm thấy không chừng hai người này mới chính là boss đằng sau hậu trường nhỉ?)  

Khương Mạn đột nhiên hắt hơi một cái, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy vẻ mặt kỳ quái của A Tam: "A Tam, ánh mắt của cậu là sao vậy?"  

"Chị ơi, có cư dân mạng hỏi chị, tập sinh tồn trên đảo hoang này hay chú Elijah lên kế hoạch hay là chị lên kế hoạch?"  

Khương Mạn cắn một miếng cà chua, khóe mắt giật giật: "Ôi mẹ ơi, cà chua này chua chua, Bạc Yêu Nhi, cho anh một quả này." Nói rồi cô nhét nửa quả cà chua còn lại vào miệng Bạc Hạc Hiên.  

Bạc Hạc Hiên:... Không phải ngọt sao?  

"Có chua không?"  

“Ừm, chua đến mức sắp rụng cả răng rồi.” Bạc ảnh đế nhịn cười, biết Yêu Nhi xấu xa đang chột dạ?  

(Xì... tôi cũng chua đến sắp rụng cả răng rồi!)  

(Tôi cảm thấy có vẻ người họ Khương nào đó đang chột dạ nên cố tính đổi chủ đề?)  

(Khương lừa đảo, kỹ năng diễn xuất của cô sa sút rồi! Nếu cứ như vậy thì làm sao có thể trở thành ảnh hậu được!)  

(Kỹ năng diễn xuất của hai người đã kém đi rất nhiều rồi!)  

Đột nhiên Khương Mạn nhìn về phía A Tam: "Vừa rồi cậu nói cái gì nhỉ?"  

“Đó là… Lần này sinh tồn trên đảo hoang này thực sự không phải do chị sắp đặt sao?” A Tam nghi ngờ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.