Chương trước
Chương sau
"Còn anh Tề Thiên Hải này, người cũng đến từ phương Đông xinh đẹp là huấn luyện viên cấp cao của Hiệp hội võ thuật quốc gia, đồng thời cũng là thầy dạy võ của Ody."  

"Ồ, ngoài võ thuật phương đông, còn có đấu kiếm phương tây, nhu thuật, và kickboxing. Những lớp học này không dễ sắp xếp thời gian nên chúng ta có thể để chúng đến ngày mai."  



** Nhu thuật là một danh từ gọi chung cho nhiều môn phái võ thuật cổ truyền của người Nhật. Nhu Thuật xuất nguồn từ giai cấp võ sĩ samurai xưa ở Nhật Bản dùng tay không để tự vệ và chống cự lại đối thủ.  

Kickboxing, đôi khi được gọi là Quyền cước là một nhóm các môn thể thao chiến đấu độc lập dựa trên đá và đấm, lịch sử phát triển từ karate, Muay Thái và boxing của phương Tây  



Elijah nhìn vào lịch học: "A, tại sao lại quên mất lớp học bắn súng nhỉ?!"  

Sau khi nói xong, ông ta cười toe toét: "Việc dùng súng ở đây là hợp pháp nên môn học này là bắt buộc!"  

Sau khi ông ta nói xong, không chỉ ekip chương trình mà cả khách mời đều như chết lặng.  

Đồng tử của Điềm Điềm như sắp rơi ra, cô ấy ôm chặt lấy cánh tay Khương Mạn: "Chị à! Đây thật sự là lịch học của anh cả chị lúc nhỏ sao??"  

Biểu cảm của Khương Mạn cũng rất sầu não, nhìn sang bên cạnh hỏi: "Anh hai, chú Elijah không nói đùa phải không?"  

“Chính xác mà nói, đây là lịch học trong kỳ nghỉ của anh cả.” Khương Vân Sênh nhún vai:   

“Làm người nắm quyền của nhà Lancelot không dễ như vậy đâu. Từ sau khi anh cả 15 tuổi, thời gian ngủ cố định chỉ có 6 tiếng đồng hồ thôi."  

“Thời gian còn lại, ngoại trừ ăn uống và vệ sinh cá nhân, hầu như anh ấy đều học bài.” Khương Vân Sênh ngập ngừng:  

“Phần lớn thời gian ăn cơm anh ấy cũng không rảnh rỗi, anh ấy cũng phải chú ý đến các động thái  khác nhau của giới tài chính."  

Hàm của Khương Mạn sắp rớt xuống.  

(Lúc này, biểu cảm tôi và Khương võ thần giống  nhau y hệt! Trời ơi, đây là cách mà một người đã sống sao?)  

(Vậy mới nói, trên thế giới này có hai loại phú nhị đại, một loại là Khương Lệ Sính và một loại là Khương Tiểu Bảo?)  

(Bạn phía trên ơi, Khương Tiểu Bảo cũng rất dễ thương mà! Đừng có chà đạp người ta như vậy!)  

(Tôi muốn nói rằng Khương Tiểu Bảo là một người vô dụng, thi đại học người ta được 985 điểm đó!)  

(Cho nên nói Khương Lệ Sính mới thật sự là tổng tài, là chồng quốc dân?! Tôi hỏi thầm một câu, anh cả có cuộc sống xx không vậy?)  

(Xì, tôi sẽ cho bạn phía trên 100 tệ, đổi câu hỏi này cho tôi!)  

(Tất nhiên là có rồi! Tối qua, Lệ Sính oppa vừa này kia kia nọ với tôi đó.) 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.