Chương trước
Chương sau
Phim trường Tứ Phương - Ekip ‘Sinh tồn vô hạn’

Khi Khương Mạn đi qua đó, Tôn Hiểu Hiểu vẫn chưa quay xong, và trợ lý của cô ta cũng đã đến đón ở bên ngoài đoàn phim.

Ngay khi Khương Mạn vừa xuất hiện đã nhìn thấy một nhóm rất đông fan hâm mộ đang tụ tập bên ngoài.



Arthur cũng cùng cô đi qua đó. Chiếc mũ hình Pikachu cậu bé đội trên đầu cực kỳ bắt mắt nên muốn mọi người không chú ý cũng khó.

"Là trợ lý của Đại Ngọc, Tiểu Vương! Anh ta đến đón ai vậy?"

"Ôi trời ơi! Đó không phải là Khương võ thần sao?!! Con chuột nhỏ màu vàng bên cạnh cô ấy là ai vậy?"



"A a a! CP mà tôi ship là thật!!"

"Khương võ đế hãy đối xử với Tôn quý phi tốt một chút!!"

"Khương Mạn hãy cưng chiều Tôn Đại Ngọc!!"

Khương Mạn thấy đám fan đó kích động thì kéo khẩu trang xuống, nháy mắt nói: "Tôi hiểu rồi! Tôi nhất định sẽ “làm” chết Đại Ngọc!"

"Là cưng chiều, chứ không phải “làm”!!"

"Có gì đó sai sai! Là loại làm nào vậy? Khương võ thần đừng chạy, nói cho rõ đi!!"

"Nếu đây không phải là tình yêu thì là gì?! Chết tiệt, tình yêu của Đại Ngọc và Khương Mạn là thật! Bạc Khương là giả đó!!"

Khương Mạn trêu chọc xong liền bỏ chạy, mặc kệ các fan.

Trợ lý Tiểu Vương che ngực lại, thật sự là... quá kích thích!

Chị Tôn ơi... chị lại sắp hot rồi!

Trước đây, Arthur chưa từng gặp Tôn Hiểu Hiểu vì vậy sau khi nghe thấy những tiếng hét xé ruột xé gan của fan hâm mộ cậu bé đã bị sốc trước sức mạnh của CP.

“Thím ơi, ngoại tình là… vô đạo đức.” Cậu bé nhắc nhở.

Khương Mạn sững sờ một chút, nếu như chưa vào phim trường thì cô đã cười lăn cười bò rồi. Cô? Ngoại tình với Đại Ngọc ư?!

“Ừm, vô đạo đức, nhưng thú vị ~”Khương Mạn nhướng mày đầy vẻ xấu xa nhưng lại rất đẹp.

Mặt mày Arthur sưng lên, vừa đi vừa lẩm bẩm: "Chú Hiên thật vô dụng, nhiều tình địch như vậy mà còn dám lơ là!"

Trợ lý Tiểu Vương liếc nhìn Arthur với ánh mắt tò mò.

Cậu bé Pikachu này quá bắt mắt, mặc dù không thể nhìn ra cậu bé trông như thế nào, nhưng đôi mắt đó... đeo kính áp tròng sao? Lại còn là màu tím?

Khương Mạn đến thăm phim trường của "ái phi" nên đương nhiên không thể đến tay không. Cô đặc biệt mang bánh ngọt và cà phê đến cho cả đoàn phim.

Bánh ngọt được đặt ở cửa hàng nổi tiếng do fan của anh tư mở.

Sau khi đợi các nhân viên của đoàn làm phim khiêng đồ vào thì cảnh quay cũng đã kết thúc.

"Sinh tồn vô hạn" là một bộ phim được chuyển thể, nguyên tác là một loại tiểu thuyết linh dị vô hạn, Khương Mạn cũng chưa từng đọc qua nội dung. Tuy nhiên, sự bố trí của cảnh quay này lại tạo cho người ta cảm giác u ám, ghê rợn ngay khi bước vào.

Trên người Tôn Hiểu Hiểu vẫn đang mặc trang phục quay phim. Cảnh này giống như thời Dân Quốc, cô ta ăn mặc như một sinh viên đại học thời Dân Quốc... Chậc chậc, trông hơi giả nai đó!

"Khương Mạn đáng ghét!" Sau khi nhìn thấy Khương Mạn, mắt của Tôn Hiểu Hiểu sáng lên.

Khương Mạn nhìn cô ta cười cười, lắc lắc ly cà phê trong tay: "Cappuccino thêm đường còn đáng ghét không?"

Tôn Hiểu Hiểu liếc cô một cái rồi lẩm bẩm: "Cô có ý đồ xấu, có phải cô muốn tôi béo chết không?" Dù nói như vậy nhưng cô ta vẫn cầm lấy ly cà phê, lông mày nhếch lên tỏ ra rất hào hứng.

"Cô càng này càng quá quắt rồi, Đại Ngọc, tôi phải phê bình cô mới được."

Tôn Hiểu Hiểu trợn mắt nhìn cô và nhanh chóng chú ý đến Arthur: "Thằng bé là... cháu trai của cô à?"

“Ừm, Arthur.” Khương Mạn giới thiệu: “Đây là cô Đại Ngọc.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.