Chương trước
Chương sau


Lý Vân tin là thật, theo Khương Hổ đi phẫu thuật, thay tên đổi họ, thậm chí còn nhận Hứa Mạnh là cha. Trở thành một nhà ba người bình thường không liên quan gì tới nhà họ Khương, còn gọi đứa bé là “Khương Mạn”.  

Nhà họ Khương bảo, chỉ cần bọn họ nuôi lớn “Khương Mạn”, mài giũa đứa bé này thật tốt, để sau này họ dễ dàng thao túng và điều khiển. Lý Vân rất ngoan ngoãn tuân lệnh.   



Bà ta nghe theo mọi sự sắp đặt của nhà họ Khương, nhưng ‘Khương Mạn’ lớn dần cũng là lúc nhà họ Khương bắt đầu trở mặt. Vô số lần Khương Hổ đi đòi tiền nhưng lại không có kết quả gì, hơn nữa vì nợ tiền cờ bạc quá nhiều mà phải trốn chui trốn lủi.   



Hứa Mạnh thì bị bệnh Alzheimer, Lý Vân nuôi ‘Khương Mạn’ tới năm mười tuổi, cuối cùng không chịu nổi nữa, bà ta nuốt sao trôi sự thiệt thòi này?  

Khương Hổ cũng chưa từng nói rõ cho bà ta biết lai lịch của Khương Mạn, Lý Vân đã truy hỏi nhiều lần nhưng không kết quả gì. Trong lòng cũng đoán già đoán non nhưng vẫn không biết được chân tướng thật sự.   

Người nhà họ Khương bà ta không dám đụng vào, lại còn phải nuôi không một con tạp chủng, Lý Vân làm sao chịu được chuyện này.   

Bà ta nhờ vào mối quan hệ, đưa ‘Khương Mạn’ vào trong giới giải trí, trở thành sao nhí kiếm tiền cho bà ta. Còn về chuyện lão già Hứa Mạnh sống chết ra sao, lão ta có phải cha ruột của bà đâu, bà ta chả hơi đâu đi quan tâm chuyện của lão già ấy.   

Sau này bà ta lại có được sự giúp sức cả nhà họ Phong, gặp được Hoa Thành Hùng, đương nhiên phải đá đít hai kẻ ngáng đường ‘Khương Mạn’ và Hứa Mạnh để còn trở thành quý phu nhân của Hoa Thành Hùng.   

Ai mà ngờ được……  

Cuộc đời của bà ta cũng chỉ nằm trong tay của kẻ khác.   

‘Khương Mạn’ vậy mà lại là tiểu công chúa của nhà Lancelot. Bốn người anh trai của cô ta có địa vị lớn, thậm chí nhà họ Khương cũng phải nể.   

Lý Vân hối hận, hối hận vì đã nhìn trân châu thành mắt cá, rõ ràng có thể khống chế ‘Khương Mạn’, chỉ cần đối xử với cô ta tốt một chút thì sau này có phải cuộc sống đã tốt đẹp hơn nhiều?  

Bà ta nhẫn nhục vào nhà họ Hoa, bị con ranh Hoa Viện dẫm đạp, bây giờ lại bị Hoa Thành Hùng lấy làm công cụ lấy lòng tên biến thái bụng phệ. Lý Vân không can tâm, bà ta không can tâm làm người thua cuộc!!  

Hoa Thành Hùng âm trầm nhìn bà ta: “Bà nên cảm thấy may mắn vì bản thân vẫn còn giá trị, nếu không ông đây đã sớm vứt cho cá ăn rồi!”  

Lý Vân lạnh run cả người, hoảng sợ cúi đầu, “Tôi biết rồi, tôi sẽ nghe lời.”  

Bà ta che giấu sự phẫn hận. Chỉ cần không chết, chỉ cần còn sống thì sẽ có cơ hội báo thù……  

Bà ta muốn bắt tất cả những kẻ nợ bà ta phải trả giá!!  

“Chỉnh trang lại bản thân đi, thật kinh tởm.” Hoa Thành Hùng ghét bỏ nhìn bà ta, trịnh thượng nói: “Tí nữa biểu hiện cho tốt vào, dám làm tôi mất mặt thì……”  

Sắc mặt của Lý Vân tái nhợt, ánh mắt hoảng sợ đến tột cùng.   

Vương Tùng là một tên biến thái bạo lực, Hoa Thành Hùng…..chả nhẽ lại không phải!  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.