Chương trước
Chương sau


Bộ dạng đó... Thật sự là người nghe thì đau lòng mà người thấy thì rơi nước mắt, bị đánh đến tả tơi không thể tưởng tượng nổi!  

Khương Mạn hít sâu một hơi, nhẹ giọng nói: "Anh ba..."  



Giọng của Khương Nhuệ Trạch đột nhiên dừng lại, nhìn em gái và "em rể" của mình ở cửa với ánh mắt khó tin.  

"Em gái?!" Anh ta ngay lập tức đứng dậy, sau đó nhìn về phía Bạc Hạc Hiên, anh ta kích động nói: "Lão Hiên xấu xa! Cậu về khi nào vậy, sao lại đưa em gái tôi đến đây?!!"  

Bạc Hạc Hiên cười nhưng không nói lời nào.  



Khương Nhuệ Trạch rất căng thẳng. Anh ta sợ bị xử lý nên không dám gọi điện cho anh cả bọn họ, nghĩ rằng Bạc Hạc Hiên còn đang quay phim. Hơn nữa tổ chức Chim Ưng cũng đang theo dõi Quỷ Hồ nên mới gọi điện thoại cho tên này! Nhưng không ngờ kẻ bắt cóc này sẽ trở về!!  

Khương Nhuệ Trạch có lý do để nghi ngờ... rằng anh ta bị bắt vào đồn trong là do cấp dưới của tên này làm!!  

Chú cảnh sát gõ bàn:"Nghi phạm, thành thật chút đi!"  

Khương Nhuệ Trạch hậm hực ngồi xuống.  

Khương Mạn thở dài và bước lên phía trước, cô liếc nhìn Quỷ Hồ rồi lại nhìn anh ba mình  

Cô bắt đầu hiểu một chút về nguyên nhân của sự việc.  

Theo "câu trả lời chính thức" của Khương Nhuệ Trạch là anh ta đang trừ hại cho dân. Vì ngứa mắt khi thấy Quỷ Hồ trêu ghẹo các cô gái nên anh ta mới ra tay đánh người.  

Quỷ Hồ nghe đến trợn tròn mắt.  

Khương Mạn là người đầu tiên không tin vào câu trả lời này.  

Anh ba và người đàn ông tên Alexander (Quỷ Hồ) này rõ ràng là quen biết nhau, đối phương cũng là cựu thành viên của Zeus.  

Về lý do tại sao ra tay đánh nhau… thì cần phải xác nhận.  

Quá trình hòa giải diễn ra vô cùng suôn sẻ. Chú cảnh sát chưa từng thấy nạn nhân nào bị đánh đến mức như vậy mà không hề tức giận.  

Khi Quỷ Hồ liên tục xin không truy cứu trách nhiệm nữa thì Khương Nhuệ Trạch mới tránh được bị giam giữ hành chính.  

Vừa ra khỏi đồn cảnh sát, dưới cái nhìn chăm chú của chú cảnh sát, Quỷ Hồ lên một chiếc taxi và vội vã rời đi!  

Khương Nhuệ Trạch thấp giọng nói: "Không thể thả Quỷ Hồ đó đi như vậy."  

Bạc Hạc Hiên ừ một tiếng: "Anh ta chạy không  thoát đâu."  

Xe đỗ cách đồn cảnh sát 500 mét, ba người vừa bước tới bên cạnh chiếc xe thì nhìn thấy một bóng người mặt mũi bầm dập đến đáng thương đang đi tới. Đó là tên Quỷ Hồ đã chuồn mất trước đó.  

Khương Nhuệ Trạch chế nhạo: "Anh chạy đi!"  

Quỷ Hồ: "Anh chơi tôi à?"  

Chiếc taxi mà anh ta lên chưa lái đi được bao xa thì đã bị người của tổ chức Chim Ưng chặn lại. Đối phương yêu cầu anh ta theo bọn họ ra ngoài và quay lại. Vì vậy, Quỷ Hồ đã quay lại...  

"Tốt xấu gì cũng là anh em, cho dù có chết thì tôi vẫn muốn biết rõ! Rốt cuộc tôi đã đắc tội gì với con sói chết tiệt là anh!!"  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.