Chương trước
Chương sau


Người phụ nữ kỳ quái: “Sao cô lại không biết được, cô và cô ấy quay chương trình với nhau, trên mạng……điện thoại phát như vậy mà!”

Khương Mạn phù cười thành tiếng: “Kỳ quái thật! mặc dù điện thoại của bà có thể xem phát sóng trực tiếp, lại còn biết đường tìm tới đây, bà lại còn mất công hỏi tôi cái này?”



Người phụ nữ trung niên bắt đầu hoảng loạn.

“Nhưng mà dù gì cô đúng là Khương Mạn, may là có cô nên chúng tôi mới biết con ranh Dương Na Ni kia ở đây!”

Khương Mạn muốn đi, nhưng vừa nghe thấy câu này liền dừng lại. Người nhân viên kia cũng thờ ra một hơi, sau đó lại bắt đầu căng thẳng. Anh ta đã chọn góc chuẩn rồi, camera giấu kín sẽ quay lại toàn cảnh hai vợ chồng bí ẩn này.



Khương Mạn nhìn hai người, biểu cảm vẫn rất bình thường.

Sau đó cô làm ra vẻ sửng sốt hỏi một câu: “Hai người có chắc hai người biết Khương Mạn không?”

“Đương nhiên là biết! cô là ân nhân của chúng tôi mà!”

“Kỳ lạ nhỉ, những người quen biết tôi đều biết tôi không phải Khương Mạn!” Khương Mạn ăn ngay nói thẳng.

Người phụ nữ phát ngốc: “Cô không phải?”

“Tôi họ Khương, tên Man!” Khương Mạn bắt đầu chém gió: “Khương Mạn là chị em sinh đôi với tôi, dì ơi, dì nhận nhầm người rồi!”

Người phụ nữ trung niên lại ngơ ngác: “Cô còn có em gái…….? Trước đây đâu có nói chuyện này đâu, chả nhẽ……nhận sai thật à?”

Bà ta nói xong câu này, vô thức quay qua nhìn người nhân viên đang đứng cạnh Khương Mạn.

Lúc này, mặt người kia tái mét! Đồ ngu, nhìn tôi làm gì!

Người này cảm thấy có một điềm báo gì đó, một giây sau, người này thấy Khương Mạn đang nở nụ cười thâm ý với mình:

“Kìa, hình như anh và dì đây có quen nhau……”

“Cô Khương, tôi không quen biết hai người này! Hai người họ quen cô chứ đâu quen tôi!” Nhân viên công tác vội vàng phủi sạch quan hệ:

“Người mà bọn họ quen là Khương Mạn, chứ đâu phải tôi.”

Khương Mạn mang vẻ mặt chính trực mà nói bừa: “Đi tìm Khương Mạn đi, tìm Khương Man tôi làm gì!”

Nhân viên công tác: “……”

Khương Mạn và Khương Man không phải đều là cô hay sao!

Thấy cục diện đã mất khống chế, nhân viên công tác vội vàng nói: “Hai người rốt cuộc muốn làm gì?”

Người phụ nữ trung niên lớn tiếng nói: “Chúng tôi tìm Dương Na Ni!! Các người mau đưa chúng tôi đi tìm cô ta!”

Khương Mạn vẫn mỉm cười, nói: “Muốn tìm Dương Na Ni ấy gì? Nhìn thấy con đường phía bên phải kia không? Đúng! Chính là hướng đó, đi thẳng, đi tới bờ biển là được! Cô ta ở bên đó!”

Mặt nhân viên công tác liền biến sắc, đây chẳng phải là Khương Mạn nói bừa sao! Dương Na Ni rõ ràng đang ở trong biệt thự.

“Thật, thật à?” Người phụ nữ trung niên rõ ràng là không tin.

“Thật mà thím! Thím tự mình tới tìm tôi mà lại không tin tôi sao ~”

Khương Mạn nháy mắt, chỉ về hướng biển nói: “Mau đi đi, tới muộn là Dương Na Ni chuồn mất đấy~”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.