Chương trước
Chương sau
(Đứa thần kinh nào mắng bố Dũng của chúng tôi vậy? Bố Dũng không phải người trong giới, ông ấy là doanh nhân, tại sao lại phải để ý đến vóc dáng chứ?)

(Bà Kim Lan mới là người xinh đẹp nhất nhé? Khi về già tôi ước mình có thể trông đẹp như bà ấy!)

(Tôi chỉ muốn biết liệu ở bãi biển sẽ có cảnh tượng mà tôi mong đợi nhất không thôi!!!)



(Không được rồi, tôi đã chảy máu mũi rồi …)

Cư dân mạng bắt đầu xôn xao.

Ở phía bên này, vấn đề nan giải đầu tiên dành cho các khách mời xuất hiện.



Tuy căn biệt thự rộng nhưng chỉ có năm phòng. Một phòng đơn, một phòng ba, ba phòng đôi, rõ ràng là do ekip chương trình đã cố ý sắp xếp như vậy.

Dương Dũng là người đầu tiên lên tiếng: "Tôi có một đề nghị, Tiểu Khương bọn họ là người mới, chi bằng để cho bọn họ chọn trước."

“Tôi đồng ý với đề nghị của anh Dương.” Hứa Thuần Hoa nhanh chóng nói:

“Ra ngoài chơi thì mọi người phải thật thoải mái chứ, hãy để cô Khương ở phòng đơn đi!”

Thái độ của hai người này khác lần trước một trời một vực!

(Nực cười, sao tự nhiên lại nịnh nọt như vậy?)

(Không phải trước đó Dương Dũng vừa nói muốn Dương Na Ni thoát fan sao? Bây giờ biết thân thế của Khương võ thần lại cảm thấy không thể đụng vào sao?)

(Theo vai vế, phòng đơn nên được phân cho bà Kim Lan, dù sao bà ấy cũng là người đức cao vọng trọng.)

Khương Mạn chưa kịp nói, bà Kim Lan đã tự nói: "Tôi lớn tuổi rồi, hay tỉnh giữa đêm, phòng đơn này cứ để cho Tiểu Khương ở, tôi và con dâu ở một phòng là được rồi."

Sở Khiên Hồng lập tức cắn môi.

"Nếu đã hay tỉnh giữa đêm thì cô Kim nên ở phòng đơn mới hợp lý chứ." Khương Mạn đột nhiên nói: "Nếu không, buổi đêm cô đi tới đi lui, người cùng phòng sẽ ngủ không ngon. Cô thương con dâu như con gái nên sẽ không nhẫn tâm để con gái ngủ không ngon đúng không?"

Kim Lan nhất thời không nói nên lời, bà ta không nói gì nữa, nghiêng đầu nhìn Sở Khiên Hồng giống như chờ cô ta nói mình có bằng lòng hầu hạ bà ta hay không!

Một lúc lâu sau, Sở Khiên Hồng vẫn không nói lời nào nên sắc mặt của bà Kim Lan cũng trở nên có chút khó coi.

Nhìn thấy cảnh này, Nam Mục cảm thấy bên tai mình như đang vang lên hồi chuông báo tử...

Trong lòng anh ta kêu lên: Đừng cãi nhau! Đừng cãi nhau!

(Lạ thật, hình như chị Hồng không muốn ở chung phòng với mẹ chồng thì phải?)

(Không biết vì sao khi Khương võ thần đứng giữa những vị khách mời này, tôi có cảm giác như đang nhìn gương chiếu yêu vậy..)

(Tôi đã muốn nói từ lâu rồi, ba nhóm khách mời trong “Một ngày của gia đình” trông rất giả tạo, ekip chương trình thật sự không có kịch bản sao?)

(Bạn có thể không tin tưởng ekip chương trình, nhưng bạn có thể tin tưởng Khương võ thần. Ai còn nhớ lời Khương võ thần đã hỏi ekip chương trình khi vừa xuất hiện không?)

(Khương Mạn: Ekip chương trình không có kịch bản sao?)

(Có phải chỉ mình tôi quan sát anh Tiểu Nam không? Lúc này trông anh ấy có vẻ rất sợ hãi…)

……..

Lúc này, ở sân bay Quỳnh Thành, có một nhóm người vừa xuống máy bay, Bạc Hạc Hiên liếc nhìn trời xanh và đám mây trắng trên đầu nỏ một nụ cười và đeo kính râm lên.

Phía sau vang lên tiếng gào của Tự Thiên Tài:

"Ôi trời ~~ Cuối cùng cũng không phải chịu lạnh và chịu đói nữa rồi. Đồng chí lão Vân ơi, lần sau viết kịch bản bác có thể đừng dùng những nơi lạnh giá được không? Ngày nào [email protected] lót của cháu cũng có một chút băng vụn rơi ra. "

Nam Mục sợ hãi, muốn bỏ cuộc không làm nữa!

Trên trán anh ta như hiện lên: Tôi là ai? tôi đang ở đâu? tôi nên làm gì bây giờ?

Nhưng may mắn thay, tình hình có vẻ không trở nên tồi tệ hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.