Chương trước
Chương sau


“Đừng sợ, cứ bình tĩnh.” Dương Dũng khuyên: “Cô ta và em không có thâm thù đại hận gì, tối nay đi xin lỗi là được, không có gì phải lo.”

Dương Na Ni mím môi, vẫn có chút lo lắng.



“Khương Mạn là kẻ không biết nói lý, sớm biết sau lưng cô ta có người chống lưng, lúc đầu đã không……”

Dương Na Ni không dám nói nửa vế sau. Suýt chút nữa nói lộ ra tâm tư của bản thân ở game show Heartbeat, cô ta muốn tán tỉnh Bạc Hạc Hiên. Mặc dù đây cũng chả phải bí mật gì…..Nhưng trước mặt Dương Dũng, thì chắc chắn không được.

Dương Dũng trừng mắt với cô ta một cái, rồi nói: “Đã sớm nhắc em phải biết kiềm chế rồi, đây là lần thứ bao nhiêu tôi phải đi giải quyết cho em, ăn trông nồi ngồi trông hướng, dã tâm cũng không nhỏ nhỉ.”



“Làm sao, chê em phiền phức?”

Dương Dũng đúng là một ông chủ lớn có tiềm lực, một ông chủ ngành than, mấy năm nay chuyển sang ngành công nghiệp, giữa ông ta và Dương Na Ni có chút quan hệ……Không phải quan hệ cha con.

Cụ thể là gì, thì không nói cũng hiểu…….

Dương Na Ni nắm lấy tay ông ta đổi giọng, “ài, anh lại cười người ta rồi, nếu không có anh thì sao có em như bây giờ, anh nói đúng không?”

Ánh mắt cô ta long lanh, may mà bây giờ không có phát sóng trực tiếp, nếu không mọi người chắc chắn không tin cô ta và Dương Dũng là cha con ruột thật sự! Có khi nói ông chủ lớn và vợ lẽ người ta cũng tin ấy chứ!

Chỉ còn lại Kim Lan và con dâu bà ta là Sở Khiên Hồng chả nói gì với nhau, nhưng mà Kim Lan vẫn đang ngẩng cao đầu, tay cầm chiếc túi xách đắt tiền, khí chất cao ngạo. Con dâu bà ta thì túi lớn túi nhỏ, tay kéo vali, giống như là một nô tỳ đi đằng sau không dám nói một câu.

Khí hậu ở Quỳnh Thành rất dễ chịu, sau khi cả đoàn hạ cánh thì mọi người cởi áo khoác rồi thay quần áo mát mẻ hơn,

“Mọi người đều ở đây đủ rồi chứ?” Nam Mục đếm số người, phát hiện chỉ có ba anh em nhà họ Khương là chưa thấy đấu.

“Ba anh em kia đâu rồi?” Nam Mục nhìn trái nhìn phải.

Dương Na Ni bĩu môi, bây giờ không phát sóng trực tiếp nên cô không phải giả vờ, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Cậy mình có chỗ chống lưng nên bắt mọi người đợi cô ta.”

Dương Dũng lại lườm cô ta một cái, cái đồ ngu này vẫn chưa học được cái gì à?

Dương Na Ni nhỏ giọng lẩm bẩm: “Cô ta cũng có ở đây đâu, không nghe được…..”

Mọi người đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Dương Na Ni, đúng là ngu hết thuốc chữa. Biết đối phương không ở đây thì có thể thích nói gì thì nói à, đúng là tự mình đi tìm rắc rối?

Năm phút sau ba anh em xuất hiện, ba người đều mặc bộ đồ rằn ri cùng màu, Khương Mạn mặc áo ba lỗ, ở ngoài khoác jacket kiểu nam, quần sooc bò ngắn lộ ra đôi chân dài và một đôi giày Martin. Vừa cay vừa chua!

Khương Tử Mặc thì phong cách nhẹ nhàng hơn, Khương Vân Sênh thì thanh lịch hẳn.

Ba anh em đi cùng nhau vô cùng bắt mắt, đi tới đâu như đang biểu diễn catwalk ở đó. Mấy nam thanh nữ tú xung quanh đều ngơ ngác, có người bắt đầu hò hét.

“Là Khương võ thần!! còn có đạo diễn Khương và Nine!!”

“Tôi xem video rồi, bọn họ thế mà là anh em, trời ơi! Cả nhà này đều đẹp!!”

“Người Khương Mạn đẹp thật, đẹp hơn so với trên tivi mấy trăm lần, mẹ kiếp, mặt mũi cô ấy cũng chưa chỉnh sửa gì đúng không?”

“Nhan sắc Khương Mạn cực kỳ đỉnh đấy, làm gì có nữ minh tinh nào đứng bên cạnh mà không bị cô ấy chèn ép, không hổ là người phụ nữ thống lĩnh cả một thôn!”

“Nhan sắc của Nine mới là đỉnh, còn có đạo diễn Khương……”

Xung quanh Dương Na Ni cũng bắt đầu ầm ĩ, cô ta không giấu nổi sắc mặt ghen tị của mình nữa. Cô ta liếc nhìn Dương Dũng ở bên cạnh, lòng càng phát hoả, bất giác siết chặt tay, móng tay đâm vào trong lòng bàn tay.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.