🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ăn xong bánh xèo hành lá, Mục Nhan đã thấy no no.

Nhìn những gian hàng khác, phần lớn đều là những đồ ăn vặt ở đâu cũng có, Mục Nhan cũng cảm thấy không cần thử lắm.

“Chúng ta ăn một chút hoa quả để tráng miệng được không?” Mục Nhan hỏi ý kiến ba cậu nhóc.

“Được ạ ~” Ba cậu nhóc sờ chiếc bụng tròn vo của mình và trả lời.

Chúng đều đã ăn no rồi, lại còn được ăn thêm hoa quả nữa, đúng là quá tuyệt vời!!

Thế là, dưới sự ủng hộ của ba cậu nhóc, cả nhóm người đi đến cửa hàng hoa quả.

Sau khi mua một ít hoa quả, Mục Nhan xem giờ rồi lại nhìn những người quay phim: “Buổi tối nay vẫn là chúng tôi tự sắp xếp đúng không? Chúng tôi làm gì cũng được đúng không?”

Khi nghe Mục Nhan hỏi câu này, trong lòng những người quay phim luôn cảm thấy có cạm bẫy gì đó, nhưng hôm nay nhiệm vụ mà tổ đạo diễn giao đúng là để mẹ con Mục Nhan muốn làm gì thì làm, họ chỉ cần đi theo quay phim lại là được.

Nghĩ vậy, trưởng tổ quay phim vẫn gật đầu trả lời Mục Nhan: “Đúng vậy.”

“Vậy bây giờ chúng tôi chọn về khách sạn.”

“Về khách sạn làm gì thế ạ?” Người quay phim không nói gì, nhưng Diệp Vũ Thánh đã không nhịn được hỏi.

Dù chúng ăn uống no rồi, nhưng vẫn chưa chơi đủ mà!

“Tối nay con có thể xem bố đi thảm đỏ, sau đó chương trình “Vòng quanh thế giới” mà chúng ta đã quay sẽ được phát sóng, các con không muốn xem ư?” Dĩ nhiên Mục Nhan biết chúng đang nghĩ gì, nhưng cô vẫn cứ thế lấy cám dỗ ra mê hoặc chúng.

“Muốn, muốn, muốn muốn ạ…” Ba cậu nhóc vừa nghe Mục Nhan nói vậy lập tức vội vàng nói.

Giờ này chơi bời quan trọng gì! Bố yêu với chương trình của chúng là quan trọng nhất.

Sau khi ba cậu nhóc cũng đồng ý rồi, Mục Nhan chuẩn bị trở về.

Một lát sau, cả đoàn đã về khách sạn.

Sau khi biết được kế hoạch của Mục Nhan, tổ đạo diễn cũng nhanh chóng chuẩn bị.

May mắn là cảnh quay hôm nay đủ rồi, buổi tối họ muốn xem chương trình cũng không vấn đề gì.

Vừa hay, cảnh này cũng có thể đưa lên chương trình.

Phản ứng của Mục Nhan và ba cậu nhóc khi xem ảnh đế Diệp đi thảm đỏ cũng rất thú vị.

Một lúc sau, nhóm Mục Nhan đã thu xếp xong, đang ngồi trước TV chờ lễ khai mạc liên hoan phim.

Bên kia, công tác chuẩn bị cho lễ khai mạc cũng đang được gấp rút hoàn thành.

Stylist của Diệp Hoài Cẩn cũng đã đến nhà họ từ sớm để tạo hình cho Diệp Hoài Cẩn.

Trong lúc Diệp Hoài Cẩn đang tạo hình, ba nhóc lắm lông trong nhà cũng vây quanh Diệp Hoài Cẩn, sau đó bò lên chân Diệp Hoài Cẩn.

Stylist đang tạo hình cho Diệp Hoài Cẩn nhìn ba đứa nhóc đáng yêu này, trên mặt nở nụ cười hiểu ý, rõ ràng là anh ta không ngờ trong nhà Diệp Hoài Cẩn lại nuôi ba con thú cưng này.

Về vẻ ngoài thì đúng là không có gì phải bàn.

Lúc này, Hướng Thiên đứng bên cạnh nhìn đồng hồ rồi lại nhìn ba nhóc lắm lông, anh tiến đến bế ba con thú cưng lên, sau đó dùng đồ ăn vặt trêu chúng, tránh để chúng quấn chân stylist làm ảnh hưởng đến công việc của anh ta.

Quả nhiên ba nhóc lắm lông đã bị đồ ăn vặt trong tay Hướng Thiên hấp dẫn, không ngừng chạy vòng quanh Hướng Thiên.

Vốn dĩ Hướng Thiên chỉ muốn trêu chọc chúng, nhưng sau đó anh đã thực sự bị ba nhóc lắm lông này hút hồn rồi.

Ba chú chó con béo múp, vẻ ngoài xinh xắn, thật sự là con vật dễ thương.

Hướng Thiên cứ thế chơi với ba chú chó con.

Một lát sau, tạo hình của Diệp Hoài Cẩn đã hoàn thành, anh nhìn Hướng Thiên đang chơi cực kỳ vui vẻ với ba chú chó, trong mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên, không ngờ Hướng Thiên vốn luôn chín chắn nghiêm túc lại có thể có lúc… trẻ con như vậy.

Diệp Hoài Cẩn đứng sang một bên xem, ánh mắt mang theo vẻ hơi buồn cười.

Đợi đến khi Hướng Thiên phản ứng lại, nhìn thấy Diệp Hoài Cẩn, anh nhất thời ngẩn ra.

Diệp Hoài Cẩn đứng bên cạnh xem bao lâu rồi?

Hướng Thiên sờ sờ mũi, mở lời: “Ba chú chó nhà cậu đúng là rất đáng yêu.”

“Tất nhiên rồi.” Diệp Hoài Cẩn đáp.

Hướng Thiên nhân cơ hội nhìn đồng hồ, sau đó nói: “Cũng sắp đến giờ rồi, chúng ta nên đi thôi.”

“Ừm.” Diệp Hoài Cẩn gật đầu, sau đó nhìn ba chú chó đang chơi đùa vui vẻ trong phòng, rồi anh bế chúng nhốt vào phòng cho thú cưng.

Ba chú chó bị nhốt đứng trước lan can giương mắt nhìn Diệp Hoài Cẩn, nhìn chúng như vậy thực sự có chút đáng thương.

Không biết vì sao, Diệp Hoài Cẩn đột nhiên nhớ đến ba cậu nhóc nhà mình, hình như hơi giống tụi nhỏ thật.

Chủ nào vật nấy.

Cũng không biết bây giờ mấy mẹ con ở Phúc Châu thế nào rồi?

Đúng lúc Diệp Hoài Cẩn đang nghĩ vậy, điện thoại trong túi đột nhiên kêu.

Nhìn thấy tên Mục Nhan trên màn hình, sắc mặt Diệp Hoài Cẩn hiện lên vẻ dịu dàng, sau đó anh nhanh chóng nhận điện thoại.

Đúng lúc anh nhớ họ thì họ đã gọi điện đến.

Đúng là thần giao cách cảm.

Sau đó, anh cầm điện thoại đi về phía chiếc ô tô đang đỗ bên ngoài.

Trên đường đến liên hoan phim, vừa hay trò chuyện với gia đình thân yêu của mình.

“Có phải anh đang chuẩn bị đi thảm đỏ dự liên hoan phim không?” Điện thoại vừa kết nối, Mục Nhan đã hỏi.

“Ừm, anh đang chuẩn bị đi đây. Mấy mẹ con đang làm gì thế?” Diệp Hoài Cẩn trả lời, sau đó hỏi lại Mục Nhan.

“Cả ngày hôm nay chương trình cũng không bắt mẹ con em làm gì, chỉ để mấy mẹ con ở Phúc Châu ăn ăn ăn thôi, đến tối sau khi mấy mẹ con đi ăn đồ ăn nhẹ về thì chuẩn bị ở trong khách sạn xem anh đi thảm đỏ, mười giờ tối tập hai của “Vòng quanh thế giới” cũng bắt đầu chiếu rồi.” Mục Nhan nói, giọng điệu mang theo ý cười: “Mặc dù không biết sau này tổ chương trình có dự định gì, nhưng hoạt động của cả ngày hôm nay cũng khá thoải mái.”

“Đồ ăn ở đó có ngon không?” Diệp Hoài Cẩn bắt đầu trò chuyện với Mục Nhan.

“Một số món cũng khá ngon, những món còn lại cũng không khác món ở Ma Đô là mấy, mấy thứ đồ ăn nhẹ này ở đâu cũng có mà, nhưng mấy mẹ con cũng thử một chút mấy món đặc sắc ở đây.” Mục Nhan trả lời đúng trọng tâm.

Nếu nói về mùi vị, mấy món ăn nhẹ ở đây thực ra cũng không phải sơn hào hải vị gì, nhưng một số món truyền thống đúng là có hương vị ẩm thực Phúc Châu, cũng để lại ấn tượng sâu sắc với mọi người.

“Nếu thích, lần sau có cơ hội, anh lại đi với bốn mẹ con đến đó lần nữa.” Diệp Hoài Cẩn đè thấp giọng.

“Vâng.” Mục Nhan trả lời.

Sau đó hai người tiếp tục trò chuyện, trong mỗi câu từ đều là sự ngọt ngào thân mật giữa vợ chồng.

Điều này làm Hướng Thiên ở bên cạnh nghe được cảm thấy ê cả răng.

Mà ba cậu nhóc cũng giương mắt nhìn bố mẹ chúng tương thân tương ái.

Ba đứa nhìn nhau một cái, đều thấy trong mắt đứa kia có chút bất lực.

Bố mẹ lại quên mất chúng rồi sao?

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Nhưng ba cậu nhóc vẫn ngoan ngoãn ngồi bên cạnh nhìn, chờ đến lúc bố mẹ nhớ ra chúng.

Một lúc sau, cuối cùng Mục Nhan cũng nhớ ra ba đứa nhỏ nhà mình, cô nói với Diệp Hoài Cẩn một tiếng sau đó mở to tiếng điện thoại, rồi đưa cho ba cậu nhóc.

Chỉ là trước lúc đó, ánh mắt của ba cậu nhóc cũng khiến Mục Nhan cảm thấy hơi chột dạ.

Vừa nãy tâm trí cô thực sự đã bị Diệp Hoài Cẩn thu hút hết.

Mà ba cậu nhóc đúng là người nhỏ không so đo, sau khi cầm được điện thoại thì bắt đầu vui vẻ chào bố.

“Bố ơi, lúc đi thảm đỏ bố cố lên nhé, nhất định bố sẽ là người đẹp trai nhất.”

“Bố ơi, bố nhất định phải ăn mặc đẹp vào nhé, vì con sẽ ngồi trước TV xem bố đấy.”

“Bố ơi cố lên, con cũng sẽ nhìn bố.”

“Bố ơi, tối nay bố cũng phải nhớ xem chương trình của bọn con nhé.”

“...”

Ba cậu nhóc tranh nhau nói liên tục, nhưng lời nói của chúng vẫn truyền đến tai Diệp Hoài Cẩn rất rõ ràng.

Đáp lại sự nhiệt tình của chúng, Diệp Hoài Cẩn cười cười đáp ứng từng chuyện một.

Lúc ba cậu nhóc ngoan ngoãn nghe lời đúng là khiến người ta không nhịn được mà mềm lòng.

Mấy bố con trò chuyện như vậy một lúc, mãi đến khi Hướng Thiên nhắc anh sắp đến giờ rồi, Diệp Hoài Cẩn mới dừng cuộc gọi.

Sau khi hôn gió và chào tạm biệt, anh cúp máy.

Cùng lúc này, những cảnh trên TV cũng biến thành cảnh quay liên hoan phim.

MC đã bắt đầu dẫn buổi lễ. Ở hai bên thảm đỏ, giới truyền thông và người hâm mộ cũng đã tập trung đông đủ, tất cả đều đã sẵn sàng, chỉ còn chờ các ngôi sao bước vào.

Truyền hình trực tiếp của đài Thượng Hải và phát lại của các đài cũng bắt đầu diễn ra.

Phải nói là khi nhìn thấy MC xuất hiện, ba cậu nhóc vô cùng phấn khích, chúng nhanh chóng bắt đầu trò chuyện với Mục Nhan.

Mục Nhan nhìn dáng vẻ phấn khích của ba cậu nhóc, bất đắc dĩ cười cười: “Bố các con không xuất hiện sớm vậy đâu!”

“Vâng, chúng ta cứ bình tĩnh đợi.” Diệp Vũ Thánh lập tức đáp lại.

Thấy vậy, Mục Nhan cũng không để ý đến ba cậu nhóc nữa, cô cầm điện thoại tiếp tục xem tin tức giải trí.

Vừa bấm cập nhật, rất nhiều tin tức về Liên hoan phim quốc tế Thượng Hải đã xuất hiện.

#Liên hoan phim Quốc tế Thượng Hải khai mạc tối nay#

#Liên hoan phim Quốc tế Thượng Hải khai mạc, những ngày tháng liên quan đến điện ảnh bắt đầu rồi#

#Liên hoan phim Quốc tế Thượng Hải khai mạc chiếm sóng toàn mạng…#

Các tin tức về Liên hoan phim Quốc tế Thượng Hải xuất hiện tràn ngập, nhưng vì liên hoan phim chưa chính thức bắt đầu, nên lúc này cũng chỉ có những tin tức không liên quan lắm, đều chỉ là mấy thông báo thôi.

Đến khi các đạo diễn và ngôi sao giới giải trí xuất hiện, chắc chắn tin tức sẽ không ít.

Sau khi kéo xuống thêm một chút, Mục Nhan nhìn thấy rất nhiều tin tức liên tiếp liên quan đến cô.

#“Vòng quanh thế giới” quay tập mới, Mục Nhan và cặp sinh ba xuất hiện ở Phúc Châu#

#Mục Nhan và cặp sinh ba ở Phúc Châu, dọc đường thưởng thức đồ ăn ngon#

#Mục Nhan xuất hiện ở phố ăn vặt Phúc Châu, cặp sinh ba thân thiết đi cùng (ảnh đính kèm)#



Hai bài trước đó đều không có ảnh, Mục Nhan không bấm vào xem, nhưng xem đến bài thứ ba này có kèm ảnh, suy nghĩ của cô hơi dao động.

Chẳng lẽ bài đăng này toàn là ảnh sao?

Trong lòng tự nhiên hứng thú một cách kỳ lạ, Mục Nhan ấn vào bài đó.

Vừa bấm mở, quả nhiên cô thấy những bức ảnh của mình và cặp sinh ba được chụp lại.

Bên truyền thông đăng bài này cũng rất giỏi, không biết từ đâu mà có những bức ảnh này, ảnh rõ ràng khá đầy đủ.

Ảnh vừa xuống sân bay, vừa đến đường Tỉnh Đại, ảnh đi ăn ở quán móng giò, ảnh đến phố đồ ăn nhẹ, phố Sinh Viên, ảnh một nhà bốn người ăn đồ ăn,... Đương nhiên, còn có cả ảnh ba cậu nhóc bị Mục Nhan dùng dây chống lạc buộc vào.

Bức ảnh cuối cùng khiến Mục Nhan nhìn mà phải bật cười.

Mặc dù là vì tốt cho ba cậu nhóc thôi, nhưng bức ảnh này đúng là trông rất dễ thương.

Nghe thấy tiếng cười của Mục Nhan, cuối cùng ánh mắt ba cậu nhóc cũng rời khỏi TV, chúng lon ton chạy đến bên cạnh Mục Nhan để xem mẹ đang xem gì.

Nhưng lúc này Mục Nhan lại không chú ý, kết quả mấy bức ảnh trong điện thoại đã bị ba cậu nhóc nhìn thấy hết.

Lúc chúng nhìn rõ ảnh, gương mặt như phình ra.

“Mẹ, ảnh này là ai chụp thế ạ?” Diệp Vũ Thánh vội vàng hỏi.

“Chắc là fan của các con chụp đấy.” Mục Nhan sờ sờ mũi mình, trả lời.

“Xấu hổ quá đi! Mẹ, chúng con đã bảo ngay từ đầu là không đeo dây chống lạc mà.” Diệp Vũ Triết cũng không nhịn được mà nói.

Chúng đã lớn như vậy rồi còn phải đeo cái đó, mà cái đó còn giống y như xích của bọn Bánh Đậu nữa chứ!

Diệp Vũ Hành bé nhất tuy không nói gì, nhưng ánh mắt lại nhìn thẳng vào Mục Nhan, trong mắt có chút bất mãn.

Đối mặt với ánh mắt trách cứ của ba đứa con trai, Mục Nhan hắng giọng: “Sẽ không ai cười các con đâu, các con xem, trên đó còn có những bức ảnh khác mà! Họ sẽ không chú ý đặc biệt đến bức này đâu.”

Vừa nói, Mục Nhan vừa lướt điện thoại lên trên, để lộ ra những bức ảnh khác.

Ba cậu nhóc nhìn nhìn, vẻ mặt mới dịu đi một chút.

Thấy vậy, Mục Nhan tiếp tục nói: “Hơn nữa, cũng không phải chỉ mình các con đeo sợi dây chống lạc này, có rất nhiều bạn nhỏ giống các con cũng đeo mà, như vậy ra ngoài sẽ rất an toàn, không sợ bị đi lạc, cũng không sợ bị bọn buôn người bắt cóc, các cục cưng, an toàn quan trọng hơn xấu hổ đúng không nào?”

Mục Nhan nói đâu vào đấy, giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng, dưới tình huống này, nhất thời ba cậu nhóc thật sự bị cô lừa.

“Vâng, an toàn quan trọng hơn.” Diệp Vũ Thánh gật gật đầu, phụ hoạ theo lời Mục Nhan.

Hai cậu nhóc còn lại cũng không ý kiến ý cò gì nữa.

“Hình như thảm đỏ bắt đầu rồi.” Lúc này, Mục Nhan lặng lẽ nhắc nhở một chút, sau đó ba cậu nhóc quay đầu nhìn một cái, lập tức quay về trước TV.

Nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của ba cậu nhóc, Mục Nhan thở phào một hơi.

May là hiện giờ ba cậu nhóc vẫn ở độ tuổi có thể qua mặt được, chúng lớn chút nữa là không lừa được rồi!

Đột nhiên, Mục Nhan nhớ lại dáng vẻ bảo gì nghe nấy của ba cậu nhóc lúc còn nhỏ.

Bây giờ nghĩ lại vẫn thấy tim đập rộn ràng vì chúng quá dễ thương.

Mục Nhan mỉm cười, nhìn TV, biết bây giờ chưa phải lúc Diệp Hoài Cẩn xuất hiện, cô tiếp tục cầm điện thoại xem.

Giao diện bài đăng vẫn chưa thay đổi gì, sau khi âm thầm xem lại mấy bức ảnh một lần nữa, Mục Nhan kéo đến phần bình luận của cư dân mạng ở dưới cùng.

“Haha, cuối cùng cũng đến lượt Phúc Châu của tôi rồi!”

“Cặp sinh ba dễ thương chết mất, nhìn vẻ mặt thỏa mãn lúc chúng ăn đồ ăn kìa, tôi cũng muốn ăn.”

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

“Cặp sinh ba quả nhiên đều là dân ăn hàng, hahaha, đáng yêu quá.”

“Aaaa ~ Dễ thương xỉu, cặp sinh ba sao lại dễ thương thế!”

“Mặc dù có đại mỹ nhân Mục Nhan ở bên cạnh, nhưng ánh mắt của tôi vẫn không khống chế được mà cứ nhìn về phía cặp sinh ba, làm sao bây giờ?”

“Tấm ảnh cuối đáng yêu quá đi, hahaha, sao Mục Nhan lại nghĩ ra biện pháp đó được nhỉ, đáng yêu quá.”

“Hihi, cống nạp thêm một bức ảnh ở đây nhé, lần trước có người gặp được Mục Nhan dắt ba chú chó ngốc kéo xe ra ngoài chơi, vốn định lén chụp lại để tự mình xem thôi, nhưng hôm nay tự nhiên lại thấy bức ảnh cuối, mọi người xem, có phải giống nhau y xì đúc không? Chó cưng với bé cưng! Mời mọi người thưởng thức (ảnh đính kèm)”

-> “Xin cảm ơn đã chia sẻ, đáng yêu quá.”

-> “Cảm ơn đã chia sẻ, vô cùng biết ơn.”

-> “Aaa! Tôi phải photoshop ghép hai tấm này lại mới được, đừng ai ngăn tôi.”

“...”

Xem đến đây, ánh mắt Mục Nhan dừng lại, sau đó cẩn thận xem xét bức ảnh mà dân mạng này chia sẻ, trong đầu chỉ còn lại suy nghĩ, ba cậu nhóc mà xem được ảnh này thì xong đời.

Nhìn ba cậu nhóc lúc này đang nghiêm túc xem TV, cô đóng giao diện trang đang lướt lại, sau đó đến bên cạnh chúng, bắt đầu cùng chúng xem truyền hình trực tiếp trên TV.

Vẫn là không nên lướt nữa, không cẩn thận bị phát hiện thì hỏng.

Ba cậu nhóc coi trọng thể diện này mà nhìn thấy thì không dễ lừa như vừa nãy đâu.

Sau khi Mục Nhan đến xem TV cùng chúng, ba cậu nhóc lập tức trở nên rất phấn khích, lập tức chiếm hết chỗ bên cạnh và trong lòng Mục Nhan.

Mục Nhan cảm nhận được sự dựa dẫm của ba cậu nhóc vào mình và hơi ấm từ người chúng truyền đến, trái tim cô càng mềm ra.

Một lớn ba nhỏ xem TV vô cùng nghiêm túc.

Khi nhìn thấy những gương mặt quen thuộc, ba cậu nhóc cũng sẽ đắc ý chỉ ra.

“Là chú Liễu! Chú Liễu vẫn đẹp trai như thế!”

“Còn có cả chú Quý, chú Quý cười vẫn đẹp như thế.”

Khi Diệp Vũ Thánh và Diệp Vũ Hành lần lượt nhìn thấy Liễu Dư An và Quý Lâm Uyên, hai đứa đều không nhịn được nói ra, thậm chí còn có vẻ khen ngợi họ.

Mà Diệp Vũ Triết ở bên cạnh một lúc sau mới hỏi: “Mẹ ơi, thế chú Văn Sâm đâu? Chú Liễu và chú Quý đều xuất hiện rồi, chú ấy vẫn chưa thấy đâu!”

Nghe thấy câu này, Mục Nhan cười cười: “Chú Văn Sâm của con là người trong giới âm nhạc, những người đến hôm nay đều là ngôi sao điện ảnh, hơn nữa, có vẻ chú Văn Sâm của con gần đây đang bận chuyện concert, nên cũng không rảnh rỗi đâu!”

Mục Nhan cũng thường quan tâm đến những chuyện xảy ra trong giới giải trí, Văn Sâm lại là người từng hợp tác với cô, lúc cô thấy tin tức thì cũng ghi nhớ, nên cũng biết chuyện concert của Văn Sâm.

Hơn nữa, lần trước sau khi ghi hình xong, đám Văn Sâm đã đồng ý đưa ba cậu nhóc đi ăn, nhưng vì sự công khai của cô khiến số người đến nhà hàng đột nhiên tăng vọt, vì để tránh xuất hiện scandal, họ cũng tránh xuất hiện lúc Mục Nhan đi đến nhà hàng, cuối cùng chỉ liên hệ để Mục Nhan cho họ địa chỉ.

Sau đó thì nhận được đồ ăn vặt ba người gửi tới.

Vừa hay mỗi đứa nhỏ một phần.

Điều này cũng khiến ba cậu nhóc nhớ kỹ ba người chú đã cho chúng đồ ăn vặt.

“Ồ.” Nghe xong lời giải thích của Mục Nhan, Diệp Vũ Triết “ồ” lên một tiếng rồi không nói gì nữa, tiếp tục xem TV.

Càng về sau càng là những đạo diễn và diễn viên nổi tiếng hơn, Mục Nhan cũng chú ý hơn.

Tại hiện trường phát sóng trực tiếp, sự cuồng nhiệt của người hâm mộ cũng bắt đầu tăng lên.

Lúc này, khi tận mắt nhìn thấy Chu Vãn xuất hiện, những người hâm mộ ở phía gần thảm đỏ nhất đã hét ầm lên.

Hai MC nhanh chóng phối hợp với nhau để giới thiệu Chu Vãn.

Đương nhiên Mục Nhan cũng chú ý đến Chu Vãn.

Hai người từng hợp tác một lần rồi, Chu Vãn và Hải Dương cũng có ân oán cá nhân.

Mục Nhan không thể không thừa nhận, độ nổi tiếng của Chu Vãn lúc này thật sự đã lên đến đỉnh điểm, cô ta được coi là một trong những ngôi sao nữ nổi bật nhất làng giải trí.

Nghĩ tới đây, cô không khỏi lo lắng cho Hải Dương.

Hải Dương tạm thời là người đại diện của cô, nhưng không phải lúc nào cũng thế, nhỡ sau này Hải Dương dẫn dắt người mới, lại có ân oán với Chu Vãn, không biết có bị giở trò gì sau lưng không.

Nhưng nghĩ đến Diệp Hoài Cẩn và Hướng Thiên, Mục Nhan lại an tâm hơn một chút.

Nhất định hai người này sẽ giúp đỡ Hải Dương thôi!

Sự chú ý Mục Nhan quay về với TV, lúc này, Chu Vãn đã đi thảm đỏ xong.

So với đám Văn Sâm đã cùng ghi hình trước đó, ba cậu nhóc không có phản ứng gì với “người quen” Chu Vãn này.

Mục Nhan nhìn thấy điều này, cũng biết chúng không thích Chu Vãn lắm.

Chỉ có thể nói, giác quan của trẻ con nhạy bén thật đấy.

Chu Vãn cũng có vẻ không thích ba cậu nhóc này lắm.

Nghĩ đến đây, Mục Nhan tiếp tục xem TV.

Sau Chu Vãn, một số diễn viên và người nổi tiếng khác cũng xuất hiện.

Trái tim Mục Nhan cũng đập càng lúc càng nhanh.

Sắp đến Diệp Hoài Cẩn rồi nhỉ?

Ngay lúc Mục Nhan đang suy nghĩ, trên TV đột nhiên bùng nổ những tiếng la hét.

“Diệp Hoài Cẩn ~”

Mục Nhan nghe rõ câu này, cả người lập tức có tinh thần hẳn lên, đến rồi!

Lúc này cặp sinh ba cũng trở nên kích động, chúng đứng trên sô pha nhảy cẫng lên.

“Bố xuất hiện rồi.”

“Bố xuất hiện rồi.”

“Bố sắp đi thảm đỏ rồi.”

“…”

Ba cậu nhóc vừa nói vừa nhảy trên sô pha, rõ ràng là vui không thể tả.

Cũng giống như ba cậu nhóc, Mục Nhan cũng không rời mắt khỏi TV.

Rất nhanh sau đó, bóng dáng Diệp Hoài Cẩn xuất hiện trên TV.

Bộ vest phẳng phiu làm toát lên dáng người cao ráo của Diệp Hoài Cẩn, ngũ quan sắc nét thu hút sự chú ý của mọi người, toàn thân toát lên vẻ quyến rũ của một người đàn ông trưởng thành.

Ngay khi xuất hiện trên sân khấu, anh đã làm rung động trái tim của vô số fan nữ.

Cả Mục Nhan nữa.

Thật là đẹp trai!

“A! Bố đẹp trai quá!”

“Bố đẹp trai nhất.”

“Đúng thế, trong lòng con bố là đẹp trai nhất!”

Ba cậu nhóc hưng phấn đến nỗi lạc cả giọng, truyền đến tai Mục Nhan.

Mục Nhan gật đầu phụ hoạ, đúng vậy, quả thực là rất đẹp trai nha! Trong mắt cô anh đẹp trai nhất trên đời.

Mục Nhan âm thầm ngồi trước TV “mê trai” như thế.

Trên TV, Diệp Hoài Cẩn bước lên sân khấu của MC giữa tiếng hò hét ầm ĩ của người hâm mộ, ống kính của mọi người lập tức tập trung vào Diệp Hoài Cẩn.

Điều này cũng đồng nghĩa với màn “phỏng vấn” ngắn đến rồi.

Không hiểu vì sao, trái tim Mục Nhan tự nhiên lại đập nhanh hơn một chút…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.