Khi Mục Nhan nhìn sang thì cô đã nhận ra người nọ ngay lập tức.
Người này không ai khác chính là đầu bếp bản địa Lưu Nhất Thiên, người mà cô đã gặp tại Vũ Hầu Từ ở Thành Đô.
“Thầy Lưu, sao thầy lại đến đây?” Mục Nhan lập tức chào hỏi.
Mục Nhan luôn có tâm trạng vui vẻ khi đối mặt với đầu bếp.
Tuy nhiên, sau khi bất ngờ thì Mục Nhan nhanh chóng nhận ra đây có lẽ là sắp xếp của tổ tiết mục, nhưng cô vẫn rất vui vẻ.
“Nghe nói cô nấu món bản địa rất đúng vị nên tôi đến xem.” Lưu Nhất Thiên cười nói.
Mục Nhan nghe vậy thì ngay tức khắc trong lòng cô cảm thấy hơi xấu hổ, nói mình làm đúng vị món Tứ Xuyên trước mặt mọi người thế này sao?
Cô vội vã lắc đầu: “Chỉ là làm theo sách dạy nấu ăn thôi.”
Lời nói thành thật của Mục Nhan khiến Lưu Nhất Thiên nở nụ cười: “Tôi có thể nếm thử trước được không?”
“Được chứ, mời thầy Lưu.” Mục Nhan lập tức nói, trong lòng cô còn mong đợi hơn cả trước đó, món này đúng là phải qua miệng của đầu bếp chuyên nghiệp mới được.
Lúc này, ba người Văn Sâm cũng đi qua, Mục Nhan lập tức giới thiệu với họ.
Sau khi bắt tay chào hỏi, nhóm người cùng nhau lên bàn.
Từng người bưng một bát cơm bốc hơi nóng nghi ngút.
Chỉ có thể nói rằng về cơm thì tổ tiết mục vẫn chưa mất trí đến thế.
Sau khi ngồi vào bàn, ánh mắt của mọi người đều đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-la-dau-bep/3672060/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.