Sau đó, sự xuất hiện của bà chủ đã tạm thời chấm dứt sự thân thiết cưng nựng giữa mấy mẹ con.
Năm người đứng trước cửa chụp chung một tấm ảnh.
Khi chụp ảnh xong, nhìn bà chủ mặt đầy tươi cười, Diệp Vũ Thánh lôi kéo: “Dì ơi, dì cúi đầu xuống đi.”
Bà chủ nghe vậy cũng không biết cậu bé muốn làm gì, nhưng vẫn ngồi xổm xuống nhìn Diệp Vũ Thánh.
Ngay khi bà chủ ngồi xổm xuống, Diệp Vũ Thánh tiến lên, đặt một cái thơm nhẹ lên mặt bà chủ, thơm xong còn nghiêm túc nói lời cảm ơn: “Lúc trước không phải dì muốn cháu thơm dì sao? Cháu thơm rồi, hôm nay cảm ơn dì đã chiêu đãi ạ.”
Bà chủ sửng sốt một chút, sau đó cô ấy không nhịn được mà cười ra tiếng.
Lúc này, hai đứa nhỏ còn lại thấy vậy thì cũng lần lượt thơm bà chủ một cái.
Diệp Vũ Triết suy nghĩ, dì đã mời mình ăn nhiều đồ ăn ngon như vậy, miễn cưỡng có thể thơm dì một cái.
Về phần suy nghĩ của Diệp Vũ Hành, hai anh trai đã thơm rồi, cậu bé cũng thuận theo mà thơm luôn.
Đồng thời, cả hai bé cũng đều nói lời cảm ơn.
Bà chủ nhìn ba đứa nhỏ đáng yêu trước mắt, lại nhìn Mục Nhan đứng bên cạnh không ngăn cản, trong lòng cô ấy không khỏi ấm áp.
Ai da, trái tim của cô ấy bị ba đứa nhỏ trêu chọc rồi, không được không được.
Trái tim thiếu nữ của tôi!
Sau đó, người của tổ tiết mục đến nhắc nhở Mục Nhan là thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-la-dau-bep/3650936/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.