Tề Hầu cười ha ha, đột nhiên một phát bắt lấy Ngô Củ, đem người kéo vào trong nước. 
"A?" 
Ngô Củ ướt đẫm, trừng Tề Hầu. Tề Hầu cười híp mắt kề tai Ngô Củ nói: 
"Không đủ, đương nhiên không đủ." 
Ngô Củ bị hắn làm cho không có biện pháp. Tề Hầu còn nói: 
"Nhị ca, Cô rất lâu không thấy ngươi mặc xiêm y màu trắng. Thật là đẹp." 
Ngô Củ nghe hắn nói như vậy, mặt không tự chủ được đỏ lên, cảm giác nóng. Tề Hầu lại gần, ngậm môi Ngô Củ. Ngô Củ cảm giác máu của chính mình đều phải sôi trào, hé môi, chủ động ôm Tề Hầu, hô hấp có chút gấp. 
Tề Hầu cười híp mắt nói: 
"Xem ra Nhị ca rất nhớ Cô." 
Ngô Củ híp mắt, trong mắt tràn ngập hơi nước, hơi thở ra nóng hổi, khàn khàn giọng nói: 
"Hầu hạ Quả nhân." 
"Tuân lệnh... Vương thượng." 
Ngô Củ cùng Tề Hầu đã lâu không gặp mặt. Tề Hầu trước đó tự "tìm chết", dù rằng Ngô Củ khám phá đó chỉ là "quỷ kế", nhưng lòng vẫn còn sợ hãi. Đột nhiên Ngô Củ có ý nghĩ đem Tề Hầu trói vào người sẽ an tâm hơn một ít. 
Ngô Củ hết sức chủ động, Tề Hầu tất nhiên cao hứng. Hai người mặn nồng một đêm, sắc trời đã tờ mờ sáng, Ngô Củ vẫn chặt chẽ ôm lấy Tề Hầu không buông. Tề Hầu thấy đối phương làm nũng thì thật là hiếm thấy. Bất quá Ngô Củ đã mệt mỏi, Tề Hầu đau lòng gần chết, liền thu dọn mặc quần áo, đem người ôm ngang lên. 
Ngô Củ vùi ở trong lòng Tề Hầu, đầu dựa vào ngực cứng rắn. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu/465523/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.