Khuất Trọng vội vàng đi chế tạo câu cự, trong năm ngày phải chế tạo gấp gáp 2,000 câu cự. Bất quá bởi vì lần đầu sử dụng, Khuất Trọng cũng không biết chất lượng thế nào. Trong lòng không hề chắc, hắn thỉnh cầu được đồng hành, ghi chép tình huống thực tế. Ngô Củ đồng ý. 
Rất nhanh Ngô Củ liền phải xuất chinh. Bọn họ mang đồ quân nhu cùng câu cự, mục tiêu của lần này là bãi săn gần đầm Vân Mộng. Bọn họ phải ở chỗ này đóng trại, dù sao hành dinh tương đối an toàn. 
Ngô Củ phong Bành Trọng Sảng là Lệnh Doãn. Tất cả xôn xao, nhưng Đấu Kỳ lại không có phản đối, là người đầu tiên đứng ra ủng hộ. Phong Thư được sắt phong là Tả Sử, chính là tham mưu cao cấp. Mặc dù là quan văn, thế nhưng ở trong quân cũng có địa vị cực cao. 
Tất nhiên Tề Hầu cũng đi cùng. 
B họ gấp rút lên đường, Ngô Củ tuy rằng thân thể uể oải, thế nhưng cũng không dám thả lỏng. Tề Hầu cùng Ngô Củ ngồi ở trong xe ngựa được lót thảm, Ngô Củ nằm cũng thoải mái một ít. 
Bọn họ xuất phát từ Dĩnh thành đến bãi săn đầm Vân Mộng cũng chỉ mấy ngày. 
Vừa tới hành dinh, có người đưa tin gọi đội ngũ Triệu Gia tới hội hợp, chuẩn bị phân phát câu cự, cùng Bộc tộc tác chiến. 
Ngô Củ còn chưa có phát hiệu lệnh, Phong Thư vọt vào mộ phủ, nói: 
"Vương thượng, việc lớn không tốt! Triệu tướng quân bị thương!" 
"Cái gì?" 
Phong Thư liền vội vàng nói: 
"Bộc tộc đánh lén trại Triệu tướng quân. Triệu tướng quân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu/465492/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.