Triệu Gia cười nói: 
"Tùy ngươi nghĩ như thế nào. Nếu ngươi hôm nay không đáp ứng, về sau bất khi nào ta rảnh rỗi liền tìm ngươi chơi đùa." 
Phong Thư ngày xưa là quyền thần, suýt nữa bị Triệu Gia làm giận điên lên. 
Công tử văn nhã cái gì, quả thực chính là vô lại! 
Phong Thư trừng hai mắt, lập tức lại bắt đầu cười ha hả, cười cũng giống là người điên. 
Triệu Gia nheo mắt lại nhìn hắn, nói: 
"Ngươi cười cái gì? Phong đại phu còn có thể cười được, thực sự là cười khổ sao?" 
Phong Thư cười to xong, cười lạnh một tiếng, nói: 
"Ta đang cười Tần công tử đó! Ta rốt cuộc biết hôm nay sao ngươi đổi tính. Thì ra ngươi là bởi vì bị người Tần quốc chọc tức không thể phát tiết, mới hướng tới ta phát hỏa! Có phải thế không?" 
Hắn vừa nói như thế, sắc mặt Triệu Gia đột nhiên trầm xuống. 
Phong Thư thấy sắc mặt hắn thay đổi, nhất thời liền biết mình nói trúng rồi, lập tức nhíu mày cười nói: 
"Để Phong Thư đoán xem. Ngươi đường đường là tướng quân bách chiến của Tần quốc, còn là Công tử quý tộc Tần quốc, bị chọc tức lại không thể phát tiết, còn phải tìm người khác để xả giận... Chậc chậc, Phong Thư biết rồi, có thể khiến cho ngươi tức giận mà không thể làm gì, tuyệt đối là ca ca ngươi. Có phải thế không, con tin đại nhân?" 
Phong Thư rất đắc ý, bởi vì hắn đã đoán đúng. Triệu Gia sở dĩ ngày hôm nay uống nhiều rượu rồi phát điên, nói những lời kỳ quái, cũng là bởi vì trong lòng Triệu Gia 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cu/465485/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.